Nhận định Haruki Murakami - Tôi nói gì khi nói về chạy bộ

Thảo luận trong 'Tác phẩm và nhận định' bắt đầu bởi sangsaychieuxin, 12/8/21.

Moderators: Cát Cát
  1. sangsaychieuxin

    sangsaychieuxin Mầm non

    Haruki Murakami - Tôi nói gì khi nói về chạy bộ


    3 lý do tôi bắt đầu đọc cuốn này chính là Ebook, FOMO (fear of missing out) và Covid.

    Tôi khẳng định với bản thân mình ngay từ đầu, tôi không phải là người yêu sách, nhưng lại là người làm việc giao tiếp nhiều với khách hàng, nên việc củng cố kiến thức đa dạng là cần thiết, vì thế đọc sách gần như là 1 kiểu … đơn giản ít tốn kém nhất, tưởng tưởng, một bữa đi gặp mặt khách hàng, họ giới thiệu với bạn 1 cuốn sách họ đang đọc, sau đó bạn về tìm mua đọc cho hết, lần sau gặp lại thì hợp đồng kí kết đã gần hơn ít nhiều :D. và đọc ebook (nguồn của TVE lại rất phong phú lại miễn phí) là phương pháp tôi đã lựa chọn để bắt đầu. phàm khi mình dung cái gì tự nhiên mình đâm ra bênh vực cái đóa, tôi bắt đầu ba hoa với bạn bè cũng như khách hàng, về các tiện ích mà ebook mang lại so với sách giấy. Và rồi tôi “tiến hóa” cùng với văn hóa đọc, tôi vẫn download ebook từ TVE nhưng bắt đầu rất đồng tình với quan điểm là “hãy mua sách giấy ủng hộ tác giả”, sau đó tôi bắt đầu chuyển qua đọc sách giấy. Nên gần như dị ứng với Ebook (con người “lật bánh tráng” nhanh thật), nhưng trong mua giãn cách này, không mua thêm sách mới được, thì mở lại Ebook, liền thấy cuốn “ Tôi nói gì khi nói về chạy bộ - Haruki Murakami”, yes, cuốn này tôi download cũng lâu rồi, và lý do tôi download vì phần nhiều cái tên tác giả, vài năm trước khi tác phẩm “Rừng Nauy” được nhắc rầm rộ trên các phương tiện truyền thông, kiểu như ai mà ko đọc thì ko biết gì về đọc sách, cơ mà bản thân tôi lúc dó thì kiểu dị ứng các thể loại sách mà đoạt giải, kiểu nó khó hiểu khó nhập dzô người thế nào ấy :D, nên tôi đã ko đọc dc tác phẩm nào của tác giả, cảm giác tác giả ấy viết dành cho những ai cực kì hàn lâm thôi. Nhưng trong hoàn cảnh này, ko còn gì để đọc, thì chậc lưỡi đọc thử thế nào.

    2 lý do tôi thích cuốn sách này: tự sự và đồng cảm.

    Mỗi khi đọc 1 cuốn sách về tiểu sử doanh nhân, tôi có cảm giác như mình đang ngồi café cùng họ, họ kể lại hành trình của bản thân, những hỉ nộ ái ố trong cả hành trình sự nghiệp. Yes, đúng vậy, tác giả cũng kể về hành trình sự nghiệp của mình 1 cách khéo léo trong câu chuyện ông kể về việc ông chạy bộ. Kiểu dẫn nhập các mốc sự nghiệp văn chương của ông cứ nhẹ nhàng được liệt kê từ việc ông chuyển từ kinh doanh quán bar đến việc từ bỏ sự ổn định để theo nghiệp viết lách. Và ông cũng kể về chạy bộ, tôi cũng có chạy bộ, nên cũng rất tò mò khi bắt đầu đọc, biết đâu tìm dc cho mình 1 phương pháp cải thiện khả năng bản thân, (lúc đầu tôi tưởng quyển sách này còn đúc kết phương pháp dạy chạy marathon – mà mấy năm nay nó là trend ở VN). Nhưng sự đồng cảm mà tôi muốn nhắc tới chính là, ông cũng đầy thắc mắc trăn trở cả về chạy bộ cũng như cuộc sống và công việc, mà kiểu ông cũng rất mong muốn tìm kiếu cho mình 1 phương pháp rèn luyện nào đó để có thể đạt được những thành tựu lớn hơn, rồi cuối cùng là sự chấp nhận, rồi tuổi tác sẽ ảnh hưởng đến thành tích chạy bộ, và phải chăng sự nghiệp cũng thế, sẽ đến 1 lúc nào đó, chúng ta sẽ chững lại ? nhưng kết luận cuối cùng của tác giả thì có vẻ lạc quan hơn, hành chính chúng ta không ngừng cố gắng mới chính là thành tựu lớn nhất. vì sao lại là “có vẻ lạc quan hơn”, bởi hình như tôi thấy trong lời tâm sự đó vẫn như tác giả vẫn đang tiếp tục hành trình đó, chứ ko phải người đã bước qua rồi và khẳng định lại, chính ông cũng vẫn đang tiếp tục cố gắng – đó là thành tựu ông đang xây dựng và giữ gìn.


    1 thông điệp mà tôi yêu quý trong cuốn sách này: Không bỏ cuộc.

    Đến tận năm 2020 ông vẫn ko nhận dc giải Nobel Văn Học, có thể mọi người rất tiếc nuối cho ông, nhưng tôi tin ông vẫn chỉ xem đó là 1 quảng đường ngắn mà ông chưa đạt đủ chỉ tiêu về Pace mà thôi, ông còn cả 1 chặn đường dài cả đời của mình. Và đúng, có những lúc khi ta chạy marathon, ta mong mình dẫn đầu, nhưng rồi ta nhận ra, ta mong mình không bỏ cuộc đó mới là chiến thắng.


     
    man in the moon thích bài này.
  2. Cloud Moon Tran

    Cloud Moon Tran Mầm non

    Dài dòng quá!
     
  3. sangsaychieuxin

    sangsaychieuxin Mầm non

    :D. Mình thấy cũng đúng thiệt, bài nhận định mà nói về mình nhiều quá thành ra dài dòng và chưa nói hết ý của tác phẩm. nếu chọn ra 1 ý nghĩa của cuốn này thì mình nghĩ đó là sự trăn trở của tác giả về 2 việc, 1 là nuôi dưỡng mạch cảm xúc văn chương, như tác giả có nói, nhiều tiểu thuyết gia may mắn có dc mạch cảm xúc trời ban, nhưng họ chỉ lo sài không lo dưỡng, nên cả đời cũng chỉ có vài tác phẩm hay, thiếu sự bền vững (mà lại nghề về cảm xúc, sự bền vững còn mong manh hơn nữa), thì ông mới đâu đó hé lộ, việc ông nuôi dưỡng cảm xúc cũng giống như việc chạy bộ, không phải lúc nào mình cũng yêu thích cả, rất nhiều lần sự chán nản chực chờ để nhấn chìm ông (mỗi ngày trước khi chạy, ông đều phải chiến đấu với sự lười nhác của bản thân, rồi cả những cản trở về thời tiết, sức khỏe...) thì trong văn chương, chắc đôi lần sự downmood nó cũng chực chờ như thế, nên ông ko ngừng nhắc nhở mình ko bỏ cuộc. còn trăn trở thứ 2, đó là giới hạn hữu hình của con người, đó là sức khỏe là các chết (hình ảnh mà ông chăm chú hoặc đếm rất nhiều trên đường chạy là các con vật bị chết), đó cũng là nỗi trăn trở rất kiểu triết lý, nhưng đến cuối cùng thì ông đã nhận ra, ông ko cần phải chiến đấu với sức khỏe, hay cái chết, hay nói cách khác là sự cạn kiệt nguồn cảm xúc, mà là tiếp tục nuôi dưỡng và tận hưởng đường đua, cũng như tiếp tục với sự nghiệp văn chương của mình. Mình chưa đọc các tác phẩm khác của ông, nhưng mình cảm thấy cuốn này không phải 1 tác phẩm, nó giống như lời tâm sự của ông, dành cho những ai luôn ủng hộ và theo dõi ông từ những ngày đầu. Nếu bạn đã đọc những tác phẩm khác của ông, hay đã đọc cuốn này, thì chia sẻ với mình cảm nhận của bạn nhé.
     
    vth1791 thích bài này.
  4. Cloud Moon Tran

    Cloud Moon Tran Mầm non

    Tôi chỉ đọc qua "Rừng Nauy" thời còn trẻ, khi ấy đọc lướt lướt trên mạng, không rõ từ nguồn nào (lâu quá rồi) nhưng nguồn ấy chữ nghĩa không rõ ràng mà sách lại dài như thế!! Chỉ nhớ sách nói về dục vọng. Nhân vật nữ trong truyện tuyệt vọng đến mức tìm kiếm sự an ủi qua việc làm tình với nhân vật nam chính. Và cuối cùng (nếu tôi nhớ không nhầm), nữ chính tự tử chết.

    Hồi đấy khi đọc còn trẻ quá nên cũng không hiểu hết ý nghĩa của tác phẩm.

    Còn sách bạn giới thiệu chắc tôi không đọc vì không quan tâm, vả chăng, qua lời dạo đầu của bạn tôi đã nắm được ý chính.

    Về cách viết văn, tôi có đọc "Hội hè miên man" của Hemingway. Tôi muốn hỏi bạn bạn có nêu ra những ý như sự lười biếng của bản thân, thời tiết ảnh hưởng đến ý chí rèn luyện sức khoẻ. Vậy thì lý do nào làm cạn kiệt nguồn ý tưởng. Chẳng lẽ trả lời đơn giản là nó là tài nguyên không thể tái tạo, nên sẽ đến lúc mất dần hay sao?

    Dù sao cũng cám ơn bạn đã mất công viết giới thiệu cho cuốn sách này, tương tự cuốn của Hemingway (H) mà H. viết chắc chắn là hay hơn, nó như một bộ sưu tập những truyện ngắn. Mỗi truyện là một tác phẩm nhỏ về cuộc sống và cách tác giả nuôi dưỡng mạch ý tưởng viết nên tác phẩm văn học, đó là đừng cố gắng quá sức vào đêm hôm trước, hãy để lại một ít cảm xúc để bắt đầu vào ngày hôm sau. Dù sao tác phẩm cũng nhẹ nhàng, không liên quan gì đến so sánh với việc chạy bộ cả.

    Bản thân tôi cũng thích chạy bộ nhưng chưa bao giờ thực hiện được bền lâu cả, vì sức khoẻ cũng yếu. Hiện tại tôi thích tập thể dục buổi sáng hơn.

    Ít lời trao đổi với bạn, mong là bạn không buồn vì tôi không đọc tác phẩm và viết nhận xét như bạn muốn.

    Nếu có thể, mời bạn đọc tủ sách "Cánh cửa mở rộng" do Ngô Bảo Châu và Phan Việt đồng giới thiệu trong mục "Tác phẩm và nhận định" của tôi nhé!
     
    Hwoaa thích bài này.
  5. khuattranthanh

    khuattranthanh Mầm non

    Qua cách trả lời của bạn, tôi hiểu rằng bạn là một con người lười biếng. Xin lỗi vì đã công kích cá nhân như vậy, nhưng với tôi cuốn sách này rất đáng đọc và hay. Thật buồn cười kho bạn xem qua rồi phán là cuốn sách nói về rèn luyện sức khoẻ :))
     
  6. sangsaychieuxin

    sangsaychieuxin Mầm non

    hì hì mình không buồn đâu, còn thấy vui ấy chứ, lúc mình viết tưởng chẳng ai tương tác, có người tương tác là dzui lắm. mình tin trong mùa dịch bệnh này, đôi khi chúng ta lại nhận thấy trân trọng hơn những tương tác này. mình cũng hi vọng những chia sẻ của mình cũng gọi là có gì đó cho bạn đọc. và mình cũng thấy phần nhận định này của TVE ngày một ít đi các chủ đề mới, nên mình cũng hi vọng các tương tác của chúng ta, hâm nóng lại khoản mục này.
     
    Cloud Moon Tran thích bài này.
  7. Cloud Moon Tran

    Cloud Moon Tran Mầm non

    Vậy bạn giỏi thì viết nhận xét về nội dung, ý nghĩa của cuốn sách theo một cách khác với say xem nào. Giỏi thì làm đi. Tự dưng vô cớ bảo người ta lười. Lười chỗ nào? Từ nhỏ đến lớn, tôi học hành rất chăm chỉ và luôn đạt thành tích tốt nhất có thể đấy. Sách tôi đọc 3 thứ tiếng Anh, Ru, Việt đấy. Bạn có giỏi hơn tôi thì thử khoe thành tích của mình coi
     
  8. khuattranthanh

    khuattranthanh Mầm non

    Tôi không muốn biến một diễn đàn thành nơi để qua lại những vấn đề này nhiều, nhưng tôi cũng có đôi lời muốn nói:
    1. Vì sao tôi thấy bất đồng với bạn? Vì bạn chẳng đọc cuốn sách trên mà đã phán như đúng rồi.
    2. Tại sao tôi nói bạn “lười”, vì như bạn nói, bạn đã đọc qua Rừng Nauy và cũng chỉ nhớ mang máng nội dung, có thể bạn đọc nhiều, nhưng cái bạn đọng lại cũng không là bao.
    3. Bạn lấy việc thành tích học tập và đọc được nhiều ngôn ngữ để khoe, tôi thấy hơi buồn cười, nó giống như mấy cháu học sinh khoe “cháu được học sinh giỏi” ấy. Nếu bạn khoe các công trình của bạn hoặc đóng góp cho xã hội thì chắc tôi sẽ nể bạn hơn.
    Dù sao tôi nghĩ bạn là người yêu sách, hy vọng bạn có cái nhìn khách quan hơn khi đánh giá một cuốn sách chưa đọc.
    Thân.
     
  9. Cloud Moon Tran

    Cloud Moon Tran Mầm non

    Tôi chưa có điều kiện tài chính để giúp đỡ người khác nhiều, nhưng tôi luôn sống hết lòng với phận làm con, làm chị, làm vợ (qua rồi).

    Học hành thành công là điểm mạnh trong đặc điểm tính cách của tôi.

    Tôi chỉ dạo qua các bài đăng mới trên diễn đàn và bắt đầu làm quen với nhiều tựa sách cũng như tương tác với các thành viên trong forum.

    Việc đòi hỏi tôi đọc sách rồi mới nhận xét, do đó không đúng với tiêu chí của tôi. Tôi chỉ chọn sách đúng với nhu cầu của mình, những đề tài thực sự thu hút sự chú ý của tôi.

    Diễn đàn là nơi người và người gặp nhau, mở rộng quan hệ, giao lưu giữa các thành viên nên không thể nói là "qua lại", từ gì như bạn dùng là không đúng.

    Tặng bạn câu hát: "Vẫn biết trên cõi đời thường yêu, thường mơ lứa đôi. Nếu biết sống giữa trời, tình yêu là..." trích trong "Chuyện tình mộng thường" do Đan Nguyên và một nữ ca sĩ xinh đẹp thể hiện. Thế nhé!
     
  10. vth1791

    vth1791 Mầm non

    cute_smiley23 giờ em đang thèm bia rượu quá mà nhà không có , đọc tên bác ghé vào lại còn thèm hơn .1yoyo7
     
  11. Cloud Moon Tran

    Cloud Moon Tran Mầm non

    Thèm gì không biết. Đang giãn cách
     
  12. vth1791

    vth1791 Mầm non

    :think::kiss:
     
  13. Cloud Moon Tran

    Cloud Moon Tran Mầm non

    Nick này là nick ảo diễn đàn lập ra để đàn áp con dân à??
     
  14. Cloud Moon Tran

    Cloud Moon Tran Mầm non

    Wth = What the hell? (Cái quái gì thế?). Gửi Dr. No trong trường hợp ông không biết
     
Moderators: Cát Cát

Chia sẻ trang này