Công chúa quý tính - Tựu Mộ

Thảo luận trong 'Sách ngôn tình Trung Quốc' bắt đầu bởi ThanhLong301, 28/10/13.

  1. ThanhLong301

    ThanhLong301 Lớp 7

    Công chúa quý tính



    [​IMG]



    Công ty phát hành Bách Việt
    Nhà xuất bản NXB Lao Động
    Trọng lượng vận chuyển 550 grams
    Kích thước 16 x 24 cm
    Số trang 530
    Ngày xuất bản 29-03-2013




    Giới thiệu



    Công Chúa Quý "Tính"

    Câu chuyện mở ra trong hoàn cảnh bốn nước lớn : Tây Ương, Đông Nguyên, Nam Văn, Bắc Xương tranh giành thiên hạ. Tây Ương Quốc có thái tử Vô Mẫn Quân hùng tài thao lược, anh dũng thiện chiến, dẫn quân tấn công vào lãnh thổ Đông Nguyên.

    Đông Nguyên Quốc đã sớm mục ruỗng, suy tàn, với một vị vua đắm chìm trong thuật trường sinh, hoàng hậu thao túng triều đình, văn võ bá quan sống xa hoa trụy lạc, hoàn toàn không chống đỡ nổi trước thế tiến công như vũ bão của Tây Ương Quốc. Trong vô số những nàng công chúa xinh đẹp của đất Đông Nguyên, có nàng công chúa Trường Nghi vừa tròn mười bảy tuổi, một thân võ nghệ cao cường, đã ôm theo quyết tâm báo đền nợ nước mà đi ám sát thái tử Vô Mẫn Quân.

    Một đêm giao chiến, kết thúc bằng một phen cụng đầu nảy lửa, máu chảy thành sông.

    Sáng hôm sau tỉnh lại, mới phát hiện, nàng biến thành hắn, còn hắn lại thành nàng.

    Một công chúa Trường Nghi cực kì tầm thường: dung mạo phổ thông vừa thấy liền quên, biết vài ba chữ, thuộc dăm câu thơ, đầu óc ngu ngơ, trí tuệ cỡ vừa....Thế nhưng lại có một tấm lòng nhân hậu, một trái tim biết cảm thông.

    Một thái tử Vô Mẫn Quân cực kì hoàn hảo: anh tuấn vô song, tinh thông văn thơ võ nghệ cũng thuộc hàng cao thủ, trên chiến trường anh dũng giết giặc, trong triều đình áp chế bá quan.... Thế nhưng hắn lại chẳng có tình người, hắn - vốn là một kẻ điên.

    Hai con người hoàn toàn trái ngược như mặt trăng với mặt trời ấy, bởi một sự cố nho nhỏ mà hoán đổi thân xác cho nhau. Kể từ đây, nàng - cô công chúa ngu ngơ trở thành hoàng đế, quậy tung triều chính ; còn hắn - vị thái tử biến thái trở thành hoàng hậu, náo loạn hậu cung.

    Là một gã đàn ông, Vô Mẫn Quân sẽ phải làm gì trong những ngày “đến tháng”, khi bị chàng thị vệ yêu thầm công chúa Trường Nghi lao tới cưỡng hôn, khi phải lôi theo một đám công chúa líu ríu không ngừng đi “giao lưu tình cảm”...

    Là một người con gái, Vân Kiểu sẽ phải làm gì khi các đại thần dâng tấu muốn hoàng đế tuyển phi, sẽ phải làm gì khi mỹ nữ cứ thấy nàng là lao vào như ruồi thấy mật, còn mỹ nam thấy nàng lại tránh như tránh tà vì tưởng hoàng đế có tật đoạn tụ long dương....

    Biết bao tình huống dở khóc dở cười diễn ra, khiến hắn bớt điên cuồng, khiến nàng bớt ngu ngơ, dần dần thấu hiểu về những góc khuất, những vết thương chưa bao giờ ngừng rỉ máu trong tâm hồn người đối diện, để rồi từ những đứa trẻ vốn có một tuổi thơ quá đỗi đau lòng, thiếu thốn tình yêu của cả cha lẫn mẹ, nàng và hắn cùng tìm được khung trời nhỏ của riêng mình: một vị Thái Sư ưa cằn nhằn nhưng gửi trọn thương yêu trong thầm lặng, một cô công chúa tinh nghịch đáng yêu với chàng phò mã số khổ nhặt được ngoài đường...

    Vân Kiểu ta sống trên đời này hơn mười bảy năm, từ nhỏ đã mất mẹ, cha cũng không thương yêu, luyện võ chịu khổ, học văn đau đầu, làm người ngốc nghếch, dung mạo bình thường.

    Thế nhưng ta đoán, trong hàng sa số những con người sống trên cõi đời này, ta nhất định là người may mắn nhất.





    Nhận xét:


    "Một câu chuyện hài hước rất đặc biệt mà mình từng đọc,hài hước mà không nhàm chán. Các nhân vật trong truyện đều mang nét đặc trưng của mình: Mẫn Quân đa mưu túc trí nhưng không kém phần lạnh lùng tàn nhẫn, Vân Kiểu ngốc nghếch nhưng lại mang trái tim thiện lương, Tư Đồ Hữu Tình bí ẩn, đáng yêu, Thái Sư cũng như bao lão nguyên triều khác luôn khắt khe, cứng rắn nhưng lại ẩn trong đó sự thương yêu thật tâm với Mẫn Quân. Mình tự hỏi nếu Vân Kiểu và Mẫn Quân không hoán đổi thân xác cho nhau thì có lẽ Mẫn Quân đã giết Vân Kiểu rồi, nhưng nhờ sự nhầm lẫn tai hại đó mà mình đã thấy được một mặt khác của Mẫn Quân, ẩn sâu trong vẻ lạnh lùng là tình yêu và sẵn sàng làm tất cả vì người mình yêu, mình rất rất thích dáng vẻ trầm ngâm của Mẫn Quân khi hỏi Vân Kiểu có cảm giác gì khi thấy Bình Dương sinh con, rồi lại nói muốn tìm Hữu Tình, nói vòng vo một hồi hóa ra là muốn thay Vân Kiểu sinh con, rất là đáng yêu, thử hỏi có mấy vị quân vương làm được như thế?"



    "Không biết mình đã đọc đi đọc lại “Công chúa quý tính” bao nhiêu lần rồi nữa, vì những chi tiết hài hước trong truyện dù có đọc bao lần vẫn cười lăn lộn  Tất cả các nhân vật trong truyện, từ chính đến phụ đều dễ thương và… kì quặc đến khó đỡ. Nam chính tưởng lạnh lùng thực ra rất biến thái, có lúc lại cực kì trẻ con. Chị nữ chính thì tính tình đơn giản, không đấu lại được nam chính, nói chung là ngốc theo kiểu đáng yêu.
    Hai nhân vật Vô Mẫn Quân và Trường Nghi công chúa hoán đổi thân xác tạo nên những tình huống giở khóc giở cười. Mình đã cười đến xoắn cả ruột khi Vô Mẫn Quân phải chịu cơn đau khi “đến tháng” cho Vân Kiểu hay khi hắn thay Bình Dương mang thai. Dàn nhân vật phụ cũng rất đặc sắc, nhờ họ mà chuyện tình yêu của nam nữ chính có thêm màu sắc và hương vị.
    Truyện có một điểm trừ nho nhỏ là tình cảm của các nhân vật tiến triển hơi nhanh, tình huống chưa sâu khiến cảm xúc đôi khi hơi hẫng.
    Nói chung đọc truyện này giúp giảm stress, sảng khoái cực kì. Nếu câu nói “một nụ cười bằng mười thang thuốc thuốc bổ” đúng thì đảm bảo khi đọc truyện này xong mình sẽ thọ thêm mấy tuổi ấy chứ :D"


    "Thú thật là tôi đã cười đến mức không biết phải ngậm miệng lại bằng cách nào! Những chi tiết thú vị, hài hước mà lại rất tự nhiên khiến tôi không thể rời mắt khỏi mỗi trang truyện vì sợ sẽ bỏ lỡ mất bất kì đoạn nào! Tôi thích Vô Mẫn Quân, không, nói đúng ra là tôi thích Vô Mẫn Quân khi ở bên công chúa Trường Nghi. Dường như là họ sinh ra để dành cho nhau!!! Nếu không có Trường Nghi công chúa sẽ không có ai tạo ra những tình huống khiến người đọc không thể nhịn cười. Nếu không có Vô Mẫn Quân cũng sẽ chẳng có ai có thể biến những tình huống ấy trở nên "bá đạo" theo cái cách mà hắn đã làm. Nói chung là thiếu ai trong cả 2 nhân vật này cũng đều không được(đương nhiên). Và chắc chắn một điều là tôi thích cả tuyến nhân vật phụ!
    Tôi đọc phân nửa cuốn truyện khi đang giả vờ ngồi học. Vì một lẽ dĩ nhiên là chẳng thể cười to nên cảm thấy rất đau bụng. Nói thật là hôm đấy là ngày đầu tiên tôi ngồi "học" tới sáng. haha"



    "Có lẽ mình đã "chai" mặt, thậm chí tưởng tượng ra vô vàn tình huống giữa 2 nhân vật chính là cô công chúa Vân Kiều và thái tử Vô Mẫn Quân. Tất nhiên thì chắc chắn cái kết sẽ H.E nhưng thật sự cách hành văn, sự dẫn dắt của tác giả đã khiến cái H.E đấy thật sự rất vui chứ không là 1 cái sự định sẵn sẽ có thường thấy trong các truyện ngôn tình hiện nay.
    Khi đọc truyện, nhấm nháp từng trang một, mình có cảm giác nó rất êm đềm, bình lặn mà trôi. Ừ vẫn cung đấu đó, nhưng mà nó nhẹ lắm, bắt đầu từ khi 2 người tráo đổi thân xác cho nhau thì tác giả đã mở ra 1 loạt những chuỗi tình cảnh dở khóc dở cười giữa 2 anh chị. Sẽ có những vấn đề rất tế nhị giữa nam nữ được tác giả đề cập khi hoán linh hồn, mình thấy khá vui khi bạn Vân Kiều dở dở ương ương toàn phải ngậm miệng lại khi gặp những phát ngôn " sét đánh " của Mẫn Quân, và những lúc đọc giả như mình phải "đơ toàn thân" khi đọc mẩu đối thoại của 2 người, cứ như câu "Ông nói bà gà nói vịt", đá qua đá lại cuối cùng chẳng vào đâu. Tình yêu 2 người khá con nít, dễ thương theo kiểu mưa dầm thấm lâu chứ không phải tình yêu sét đánh - vừa gặp đã yêu. Chị nữ 9 cũng nhan sắc bình thường, không "chim sa cá lặn" nhưng sự ngây thơ-theo giọng văn của tác giả thì đó là sự ngây thơ từ bản chất chứ không "giả nai" đầy gượng ép như những tiểu thuyết 3 xu rẻ tiền thường theo motif cẩu huyết khác; và điểm này mình rất hài lòng. Có lẽ do truyện kể theo ngôi thứ 1 nên ta đọc cũng không biết suy nghĩ của anh Mẫn Quân về chị như thế nào nhưng có vẻ anh cũng "điên" theo chị do sống gần chị 1 thời gian, chính anh cũng thừa nhận "Bệnh ngu cũng lây" =))).
    Giữa 2 con người trưởng thành trong hoàng cung, sống giữa cái thùng nhuộm đầy máu đó thì Vân Kiều vẫn giữ được cho mình sự lương thiện, Mẫn Quân cho dù tâm độc ác lạnh lùng nhưng có lẽ sâu bên trong chàng vẫn có 1 ngọn lửa mong được yêu thương, và chỉ khi có Vân Kiều ở bên ngọn lửa đó mới được thắp lên. Truyện tuy hài hước nhẹ nhàng nhưng tác giả đã lồng vào đó 1 số bài học rất đáng để suy ngẫm, không hề mang tính chất khô khan dạy đời như câu chuyện về vị Thái Sư già, hay là sự ngộ ra của Mẫn Quân về cái phú quý xa hoa có thể giết chết 1 con người nếu chỉ quan tâm đến hưởng thụ nó. Nếu để mình nhận định nó như thế nào thì mình sẽ nói Công chúa "quý" tính như một viên kẹo ngọt, đủ để giải trí đơn thuần nếu như ta bỏ qua 1 số chi tiết hơi nhanh và vô lý, đọc để cười một chút, yêu một chút và rồi gấp lại để nhìn cuộc đời vui tươi một chút!"
     

    Các file đính kèm:

    cherrylai233, copdeokinh and juli like this.

Chia sẻ trang này