Giới thiệu sách NGƯỜI ĐẾN TỪ BÓNG TỐI - Tang Giới

Thảo luận trong 'Giới thiệu sách hay chưa có trên TVE-4U' bắt đầu bởi nguyenthanh-cuibap, 16/7/21.

Moderators: CreativeIdiot
  1. nguyenthanh-cuibap

    nguyenthanh-cuibap Cử nhân

    NGƯỜI ĐẾN TỪ BÓNG TỐI
    Tác giả: Tang Giới
    Dịch giả: Thiện Thanh
    Công ty phát hành Bách Việt
    Ngày xuất bản : 21 - 11 - 2019
    Loại bìa mềm
    Số trang 1156
    Nhà xuất bản Nhà Xuất Bản Văn Học
    Tiki: 135.000đ
    Fahasa: 108.000 đ
    Lazada: 101.000đ
    *****
    [​IMG]
    Thông tin tác phẩm:
    “Người đến từ bóng tối” không thể khiến người ta ôm bụng cười sảng khoái, mà nó khiến người ta rơi lệ nhiều hơn cả. Nhưng nhất định sẽ có một khoảng khắc nào đó, bạn cảm nhận được sự ấm áp. Bạn sở dĩ không nhìn thấy bóng tối, tuyệt đối không phải bởi vì trên thế giới này bóng tối không tồn tại, mà bởi vì đã có người đứng ở một nơi bạn không thấy dốc hết sức lực che chắn nó giúp bạn.
    Trên đời này, mỗi ngày đều có vô số người vì để bảo vệ nụ cười cho chúng ta mà phải rời khỏi nhân thế nhưng chúng ta lại không hề hay biết. Họ có thể là những người lính cứu hoả, có thể là quân nhân, có thể là gián điệp bảo vệ an ninh quốc gia, có thể là hacker đang chống lại những phần tử khủng bố…Bọn họ có thể là bất kì ai, đều vì những người không hề quen biết mà lựa chọn từ bỏ gia đình, cuộc sống của riêng mình bảo vệ chúng ta một cách vô đều kiện không mong hồi đáp.
    Chương Mở đầu (trích) - Nhiệm vụ bất khả thi
    London, Anh.
    Bên ngoài nhà kho của một căn nhà cũ bị bỏ hoang trong thành phố, vài chiếc xe việt dã màu đen đang đỗ ở đó. Lúc này có vài tên sắc mặt vừa lạnh lùng vừa kì lạ không ngừng ra ra vào vào, có tên đang chuyển đồ, có tên đang áp tải người lên xe.
    Dưới ánh trăng bất tận, bầu không khí im ắng đến đáng sợ, gần như không ai lên tiếng, mấy người bị áp giải ai nấy đều bị dán băng dính kín miệng, trên người vẫn còn lưu lại những vệt máu và những vết thương trông rất đáng sợ, không khí dường như cũng tanh nồng mùi máu.
    Khoảng mười phút sau, một gã đàn ông có vẻ như là người Đông Nam Á nhanh chóng đóng cửa lại, sau đó gật đầu ra hiệu với tên tóc đỏ người châu Âu nãy giờ vẫn đang đứng cạnh cửa kho. Tên tóc đỏ nhếch mép cười lạnh một tiếng rồi ra hiệu bằng tay.
    Đám người lần lượt bước lên xe, tên tóc đỏ ở lại cuối cùng đang định mở cánh cửa ghế phụ, bước chân liền khựng lại, đột nhiên ngẩng phắt đầu lên, ánh mắt hết sức cảnh giác.
    Thấy trên mái nhà nơi bọn chúng vừa rời khỏi, không biết từ lúc nào đã có một người ngồi đó.
    “Mày là ai?”
    Mặt tên tóc đỏ biến sắc, nhanh như cắt rút súng từ bên hông ra, nhắm về phía người đang ngồi trên mái nhà, những tên khác vốn đã lên xe nghe thấy tiếng của hắn liền lập tức lao xuống, tên nào tên nấy ánh mắt dữ tợn đồng loạt giơ súng lên.
    Hình như người đàn ông đó vừa cười một tiếng, lúc này khuôn mặt vốn dĩ được cất giấu dưới ánh trăng cũng đã lộ ra, “Các bạn của tôi, bình tĩnh, bình tĩnh đã”.
    Tóc đen, mắt nâu, làn da trắng, sống mũi cao vút, bờ môi mỏng.
    “Mày là ai? Sao lại ở đây? Nghĩ kĩ đi rồi nói, nếu không đến mạng cũng không giữ nổi đâu!” Tên tóc đỏ nhìn khuôn mặt anh tuấn đẹp đến mức dường như không hề có góc chết mà cũng không có tính công kích đó, hắn càng cảm thấy căng thẳng, “cạch” một tiếng, khẩu súng trên tay hắn đã lên đạn.
    Giọng nói của người đàn ông ngồi trên mái nhà không lớn, nhưng lại đủ để cho đám người ở bên dưới nghe rõ, “Lucas, Iverson, Rudy…”.
    Mỗi kẻ bị gọi đến tên đều bất giác run lên cầm cập, trên trán tên tóc đỏ đã bắt đầu lấm tấm mồ hôi, đến lúc này hắn không kìm được mà gào lên giận dữ: “Mày mà còn không chịu nói mày là ai thì tao sẽ nổ súng!”.
    Người đàn ông tóc đen khẽ mỉm cười, lấy từ sau lưng ra một cái bọc, ném đến đúng trước mặt tên tóc đỏ, nói: “Ba triệu đô la Mỹ, cảm ơn các anh đã tiêu diệt tổ chức ALS”.
    Đám người phía dưới đều nhất loạt hoảng hốt. “Mars”, anh ta khẽ nháy nháy mắt, “Tên của tôi”.
    Nói xong câu cuối, không để tên tóc đỏ kịp lên tiếng, chỉ trong nháy mắt anh ta đã biến mất khỏi mái nhà.
    “Lucas, có cần đuổi theo không?”, những tên đứng bên cạnh lập tức xúm lại bên cạnh tên tóc đỏ, căng thẳng hỏi dồn, “Tên này biết chuyện của chúng ta!”.
    Lucas cất súng, nheo nheo đôi mắt, suy tư một hồi, cuối cùng vẫn cúi người nhặt cái bọc dưới đất lên.
    “Nếu đúng là ba triệu đô, thì còn nhiều gấp hai mươi lần số tiền chúng ta khổ sở lắm mới cướp được từ phía ALS…”
    Lucas thô lỗ khạc một cái: “Mặc xác nó là thằng nào, dù gì thì kẻ thù của ALS vốn cũng chẳng phải là ít, chúng ta cứ coi như thuận nước đẩy thuyền thôi”.
    Đám người bàn bạc một hồi, vẫn quyết định lên xe rồi mới bóc cái bọc đó ra, chiếc xe việt dã chậm rãi nổ máy rồi rời khỏi căn nhà hoang. Lucas vừa thô lỗ xé toạc cái bọc đó ra, vừa nói với đám đàn em xem lát nữa sẽ chọn cô gái nào để chơi đùa.
    Chiếc xe rời đi được một đoạn, giữa tiếng cười nói thô tục của đám người, ánh mắt của Lucas đột nhiên nhìn thấy phía dưới xấp tiền đô, một vật màu đen có đầu hơi nhọn lộ ra.
    “Bỏ mẹ, không xong rồi!”, hắn biến sắc, tay buông thõng, “Nhanh…”.

    EBOOK THAM KHẢO
     

    Các file đính kèm:

Moderators: CreativeIdiot

Chia sẻ trang này