Cái Dũng Của Thánh Nhân – Thu Giang Nguyễn Duy Cần

Thảo luận trong 'Tủ sách Triết học' bắt đầu bởi sun1911, 2/10/13.

Moderators: Do dai hoc NEU, yam2408
  1. sun1911

    sun1911 Lớp 11

    Trích…

    “Nói thật, và chỉ biết nói thật mà thôi, là tập cho mình có một tinh thần bất uý.

    Trong đời, nhất thiết việc gì, phải tập tánh nói cho đúng với sự thật.

    Ấy là một tánh, cần phải tập luyện từ nhỏ mới đặng, đừng để bị phải thói quen mà sau này không dễ gì sửa đổi cho được.

    Washington, lúc còn trẻ, một hôm đẽo cây quý của cha trồng. Lúc cha của ông đang hầm hầm giận dữ, ông vẫn có đủ can đảm thú tội của mình, không sợ hình phạt gì cả. Cha thấy con như thế, đổi giận làm vui, ôm con và nói: "Tất cả tài sản của cha không quý bằng cái tánh ngay thật của con". Thật vậy, cái tinh thần ấy làm cho ông sau này trở nên một bậc anh hùng cái thế.

    Người ta sở dĩ nói láo là vì sợ mà nói. Sợ oai quyền, sợ hình phạt, sợ thất lợi, sợ chê cười... Mỗi khi ta thấy bị hoàn cảnh lôi cuốn phải nói dối, hãy bình tâm suy nghĩ, tìm xét căn nguyên, ta sẽ thấy không ngoài những nguyên nhân đã nói trên. Nói dối là tỏ ra mình bị kẻ khác khu sử.

    Nhiều khi nói dối lại được thiên hạ ban cho cái tên rất tốt đẹp là người nhã nhặn. Kỳ thật, là người nhút nhát, chỉ biết vì mình chớ không phải vì người. Nói sự thật thì mất lòng, thà vừa nói vừa theo, có phải lợi được người ta ưa mình không? Đó là xu nịnh. Người như thế là người mà ai ai cũng ưa, nhưng ai ai cũng ngờ... Còn cầu đến sự thương yêu của người, là còn sợ người chê bai, người như thế không phải là người điềm đạm được.

    Phải tập cái tánh ưa sự thật, ghét sự dối. Đừng có nói: "Một lần, đâu phải thói quen". Không! "Kẻ trộm một hột gà, sẽ trộm một con bò". Nói dối một lần lương tâm cắn rứt, nhưng rồi bỏ qua. Nói dối nhiều lần sẽ lần lần thành thói quen, lương tâm không cắn rứt nữa, người ta sẽ nói dối như ăn cơm bữa, không chút ái ngại gì cả.

    Ta phải thật nghiêm khắc với ta về vấn đề này. Ta phải xem lời nói ta như một lời viết ra ngoài mặt giấy, như một danh dự thiêng liêng bất khả xâm phạm. Thà là không nói gì hết. Mà hễ nói ra là lời đúng với sự thật. Không có một quyền thế nào, không có một lợi danh nào bắt buộc ta phải nói sai sự thật được.
    Không nói dư, mà nhất là không bao giờ nên nói sai với sự thật. Chỉ có được như thế, tinh thần ta mới được vững vàng, không phải bị một lực lượng ngoại giới nào làm lay chuyển được”. (Chương 10 : Đừng Nói Sai – Cái Dũng Của Thánh Nhân)

    Rất tiếc là chưa tìm thấy chỗ nào nói về cuộc đời của tác giả Thu Giang Nguyễn Duy Cần nên tambao chỉ post lên tác phẩm của ông - “Cái dũng của Thánh nhân”. Hy vọng có thêm tư liệu cho các bạn rộng đường tham khảo quan điểm của các bậc tiền bối về cách đối nhân xử thế.
    Trân trọng.

    File đính kèm:
    View attachment TVE-tb-Cai Dung Cua Thanh Nhan-TG NguyenDuyCan.rar

    Nguồn TVE: Nick
    Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link
    Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link
     
    thanhphonge, haist, hoaanbinh and 5 others like this.
  2. nguyenngoc

    nguyenngoc Mầm non

    Một quyển sách rất hay. Dù ở thời nào thì đạo đức con người cũng phải đặt lên hàng đầu. Cảm ơn bạn đã chia sẻ.
     
Moderators: Do dai hoc NEU, yam2408

Chia sẻ trang này