Pháp luật Chỗ đứng của nhân dân trong Hiến pháp Mỹ

Thảo luận trong 'Tủ sách Pháp luật' bắt đầu bởi Derby, 30/7/16.

  1. Derby

    Derby Lớp 7

    Nhân bản Tuyên ngôn Độc lập khai sinh nước Việt Nam Dân chủ Cộng Hòa do Hồ Chủ Tịch đọc tại quảng trường Ba Đình, Hà Nội, sáng 2-9-1945 được mở đầu bằng đoạn trích nguyên văn từ bản Tuyên ngôn Độc lập năm 1776 của nước Mỹ.

    "Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc".
    (Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link).

    Thử nhìn vào Hiến Pháp Hoa Kỳ và tìm hiểu chỗ đứng của người dân Mỹ trong đó.

    Lời nói đầu súc tích

    Được soạn thảo và ký kết trong năm 1787, có hiệu lực từ năm 1789, Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link bắt đầu bằng câu:

    "Chúng tôi, Nhân dân Hợp chúng quốc Hoa Kỳ, với mục đích xây dựng một Liên bang hoàn hảo hơn nữa, thiết lập Công lý, đảm bảo sự Thanh bình trong nước, chăm lo Quốc phòng, lo liệu Phúc lợi chung, giữ vững Phúc lành của Tự do cho chính mình và cho Hậu thế, quyết định xây dựng Hiến pháp này cho Hợp chúng quốc Hoa Kỳ."

    Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link của Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link chỉ vẻn vẹn 52 từ (tiếng Anh), nhưng nó đã truyền tải nhiều thông điệp. Trước hết, chủ thể của Hiến pháp này là "Nhân dân", đã tập hợp thành một khối thống nhất là "Chúng tôi", những người chủ của Liên bang mang tên "Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link", và họ đã"xây dựng Hiến pháp này". Mục đích hướng tới là thiết lập và bảo vệ những giá trị chung, bao gồm "Công lý" (Justice),"Thanh bình" (Tranquility), "Quốc phòng" (common defense), "Phúc lợi chung" (general Welfare)"Phúc lành của Tự do" (the Blessings of Liberty), không chỉ riêng cho thế hệ người Mỹ đang sống, mà còn cho cả "Hậu thế", tức là các thế hệ mai sau của họ (our Posterity).

    Note: "the Blessings of Liberty" để chỉ cái Tự do được Tạo hóa ban phúc cho Loài người, nhằm nhấn mạnh: Quyền Tự do ấy cũng tồn tại đương nhiên như Loài người, chứ không phải là kết quả ban phát của hiến pháp, hay của bất kỳ chính phủ hoặc đảng phái nào cả.

    Hiến pháp là để tổ chức và kiểm soát quyền lực Nhà nước


    Trong một nhà nước pháp quyền, thì hiến pháp là đạo luật cơ bản nhất. Điều này thì mọi người quan tâm đều rõ. Nhưng hiến pháp quy định những gì và nhằm mục đích gì, thì không phải ai cũng biết hoặc có cùng quan điểm. Ngay trong giới cầm quyền và những người viết ra hiến pháp, cũng có những nhận thức khác nhau về vấn đề này.

    Ngoài "Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link", Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link bao gồm 7 điều, chứa các nội dung sau đây:

    Điều I: Quyền lực lập pháp (Quy định về cơ cấu, tổ chức, hoạt động và quyền hạn của Quốc hội, bao gồm Thượng viện và Hạ viện)

    Điều II: Quyền lực hành pháp (Quy định về thể thức bầu cử, tiêu chuẩn, nhiệm vụ, quyền hạn và quyền lợi của Tổng thống và Phó Tổng thống)

    Điều III: Quyền lực tư pháp (Quy định về Tòa án Liên bang Tối cao và một số tòa án cấp dưới do Quốc hội lập ra, và về tội phản quốc)

    Điều IV: Quan hệ giữa các tiểu bang

    Điều V: Quá trình sửa đổi Hiến pháp

    Điều VI: Nợ quốc gia, hiệu lực Hiến pháp và các đạo luật của Hợp chúng quốc đối với các bang

    Điều VII: Phê chuẩn Hiến pháp
    Danh mục trên cho thấy,Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link không lan man ra nhiều lĩnh vực, mà tập trung vào việc thiết lập và kiểm soát hoạt động của các cơ quan quyền lực.

    Với phương châm "đầu xuôi – đuôi lọt", Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link không với tới mọi cấp, mà chỉ quy định về các cơ quan và vị trí quyền lực cấp cao nhất.

    Đối với tập thể, Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link chỉ đề cập đến Quốc hội (bao gồm Thượng viện và Hạ viện), Tòa án tối cao và một số tòa án cấp dưới do Quốc hội lập ra, về mối quan hệ giữa các tiểu bang.

    Đối với cá nhân, ngoài mấy quy định chung cho "các quan chức dân sự", Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem linkchỉ tập trung vào các quy định dành cho Tổng thống, Phó Tổng thống và Nghị sĩ Quốc hội.

    Tại sao như vậy? Có lẽ các nhà lập hiến Hoa Kỳ quan niệm rằng: Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link chỉ cần kiểm soát quyền lực ở cấp cao nhất,không cần phải can thiệp sâu hơn nữa. Các cơ quan và vị trí quyền lực cấp cao nhất sẽ sinh ra các luật và văn bản dưới luật, cùng với các biện pháp thích hợp để điều hành và quản lý các cơ quan và nhân viên cấp dưới.

    Việc thu hẹp đối tượng kiểm soát của Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link, chỉ tập trung vào cấp cao nhất, sẽ không bỏ sót đối tượng, mà ngược lại còn tăng hiệu quả quản lý.

    "Không bỏ sót đối tượng" vì: Khi cấp cao nhất đã hoạt động tử tế thì nó cũng bắt buộc các cấp dưới cũng phải tử tế theo. Cho nên, chỉ cần quan sát mức độ tử tế của bộ máy quản lý cấp dưới, thì cũng có thể suy đoán ra mức độ tử tế của lãnh đạo ở cấp cao nhất.

    "Tăng hiệu quả quản lý" vì: Nếu quy định chung chung, cho phạm vi quá rộng, thì Hiến pháp sẽ "mất thiêng", và các lãnh đạo thượng đỉnh dễ quan niệm, rằng những quy định đó chỉ dành cho thần dân và các quan lại cấp dưới, còn bản thân họ là ngoại lệ. Khi đó, lãnh đạo cấp cao nhất dễ "buông thả", tham nhũng và làm bao điều xấu. Nếu xảy ra như vậy, "thượng bất chính, hạ tắc loạn", không thể khống chế cấp dưới được nữa. Ngược lại, khi đã quy định đích danh cho Tổng thống, Phó Tổng thống và Nghị sĩ Quốc hội, thì không thể nhầm lẫn, không thể thoái thác được nữa. Họ chỉ còn cách là nghiêm chỉnh chấp hành.

    Việc hạn chế đối tượng và khu vực điều tiết (trực tiếp) trong khuôn khổ tương đối hẹp còn có thêm một tác dụng rất tích cực, đó là giúp kéo dài tuổi thọ của hiến pháp. Bởi lẽ, càng dàn trải ra quá nhiều đối tượng và lĩnh vực, thì càng hay phải sửa đổi hoặc viết mới hiến pháp, để đáp ứng những thay đổi của thực tế cuộc sống.

    Hiến pháp Mỹ không đề cập một cách chung chung những điều cao siêu, mà quy định rất cụ thể và rất thực dụng. Chẳng hạn, để bảo đảm cho bộ máy chính quyền hoạt động ổn định Hiến pháp Mỹ quy định:

    "Ngay khi nhóm họp sau kỳ bầu cử đầu tiên, các Thượng nghị sĩ sẽ được chia đều thành ba nhóm. Thượng nghị sĩ nhóm một sẽ kết thúc nhiệm kỳ vào cuối năm thứ hai, Thượng nghị sĩ nhóm hai sẽ kết thúc nhiệm kỳ vào cuối năm thứ tư, Thượng nghị sĩ nhóm ba sẽ kết thúc nhiệm kỳ vào cuối năm thứ sáu. Sao cho, cứ sau hai năm, sẽ bầu lại một phần ba số Thượng nghị sĩ." (Điều I, khoản 3)​

    Như vậy, tuy nhiệm kỳ thông thường của Thượng nghị sĩ là 6 năm, nhưng không phải cứ 6 năm là bầu lại một lần và thay đổi một thể, mà cứ 2 năm lại bầu một lần và mỗi lần chỉ thay một phần ba số Thượng nghị sĩ. Nhờ thế, hoạt động của Thượng viện không bị trì trệ hay gián đoạn bởi các kỳ bầu cử, và sau mỗi lần bầu cử nó không bị rơi vào trạng thái có quá nhiều những người còn thiếu kinh nghiệm về hoạt động trong Thượng viện.

    Một ví dụ khác:

    "Phó tổng thống Hợp chúng quốc là Chủ tịch Thượng viện, nhưng không được biểu quyết, trừ trường hợp số phiếu hai bên bằng nhau." (Điều I, khoản 3)​

    Với một quy định đơn giản như vậy, Thượng viện sẽ chẳng bị rơi vào tình thế không thể đưa ra kết luận do số phiếu chống bằng số phiếu thuận, mà luôn luôn có thể quyết định dựa trên quá bán (đa số phiếu).

    Qua đó ta thấy rằng: Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link được xây dựng để tổ chức và kiểm soát quyền lực ở cấp cao nhất trong bộ máy quản lý Nhà nước.

    Hiến pháp với vai trò phòng chống tham nhũng


    Tham nhũng là nguy cơ thường trực đối với bộ máy cầm quyền. Nó hoành hành nhiều nhất tại các chế độ lạc hậu và độc tài. Chính quyền càng tham nhũng thì càng cư xử tệ hại với Nhân dân. Điều đó gây phản cảm và bức xúc đến mức, để lấy lòng Nhân dân thì các trùm tham nhũng cũng lớn tiếng tuyên bố chống tham nhũng. Vì thế, nhiều khi chống tham nhũng chỉ là màn kịch trớ trêu, và lãnh đạo càng hô hào chống tham nhũng thì càng lộ diện là diễn viên tồi.

    Để bộ máy quản lý Nhà nước có thể hoạt động một cách tử tế và thực sự vì Nhân dân, các nhà lập hiến Mỹ đã huy động cả hiến pháp vào việc phòng chống tham nhũng. Vấn đề là, hiến pháp không thể cấm đoán tràn lan và đề cập quá rộng. Vậy họ đã lựa chọn những đối tượng và hành động tham nhũng nào để ngăn ngừa trong Hiến pháp?

    Nhằm hạn chế khả năng các Nghị sĩ "tự phục vụ", bằng cách bỏ phiếu tán thành thiết lập hay tăng thù lao cho các cương vị công chức mà bản thân muốn được bổ nhiệm, và hạn chế việc Chính phủ cài người vào Quốc hội, Hiến pháp Mỹ quy định:

    "Trong nhiệm kỳ của mình, không một Thượng nghị sĩ hay Hạ nghị sĩ nào được bổ nhiệm vào bất kỳ cương vị công chức nào của Hợp chúng quốc Hoa Kỳ, nếu nó được lập ra hay nếu thù lao dành cho nó được tăng trong nhiệm kỳ đó; và không một ai đang là công chức của của Hợp chúng quốc Hoa Kỳ được trở thành Nghị sĩ của một trong hai Viện." (Điều I, khoản 6)
    Nhằm hạn chế tham nhũng thông qua quà tặng, lương bổng, danh hiệu…, Hiến pháp Mỹ quy định:

    "Không tước hiệu quý tộc nào được trao bởi Hợp chúng quốc. Nếu không được sự đồng ý của Quốc hội,không ai trong số những người đảm nhận các chức vụ có thù lao hoặc mang tính chất danh dự của Hợp chúng quốc được phép nhận bất cứ quà tặng, thù lao, chức vụ, hoặc danh hiệu ở bất cứ dạng nào, do vua chúa hoặc do chính phủ nước ngoài ban tặng." (Điều I, khoản 9)​

    Có lẽ các cha đẻ của Hiến Pháp Mỹ đã nhìn xa trông rộng và thấy được khuynh hướng các nhà lãnh đạo quốc gia, khi đã nắm trọn quyền lực trong tay, khó mà tự kiềm chế, để khước từ các giải thưởng và sự vinh danh, mà bộ sậu nịnh thần luôn chầu chực nỉ non. Nên họ đã đưa vào Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link điều cấm liên quan đến quà tặng, lương bổng, danh hiệu và tước vị.

    Các nhà lập hiến Mỹ cũng đã đề phòng viễn cảnh cảnh cấp dưới tỉ tê với cấp trên, rằng "công lao của anh như trời bể, mà lương bổng lại èo ọt, bất công quá chừng". Rằng "nếu anh bóp miệng, thì đàn em cũng bị đói lây..." và cấp trên "mủi lòng", "cả nể chiều theo ý kiến anh em", "đành chấp nhận" để họ làm thủ tục tăng lương liên tiếp cho mình. Và khi lương sếp tăng trước thì lương các cấp thừa hành cũng ào ào hưởng ứng tăng theo. Rồi rầm rộ cái phong trào "tình cảm", hết tết nhất đến cưới xin, phúng viếng… "Tình cảm đi" dưới dạng phong bì kèm theo quà cáp, "tình cảm lại" dưới dạng chữ ký. Hai bên đều có lợi, chỉ khổ cho Dân, hại cho Nước. Nên gần 229 năm trước, Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link Mỹ đã qui định rằng:

    "Vào các thời điểm cố định, Tổng thống được nhận một khoản thù lao cho công việc của mình, khoản tiền này sẽ không tăng và cũng không giảm trong suốt nhiệm kỳ, và ông ta không được phép nhận bất cứ một khoản thù lao nào khác của Hợp chúng quốc, hoặc của bất cứ bang nào." (Điều II, khoản 1)
    Hơn nữa:

    "Tổng thống, Phó Tổng thống và các quan chức dân sự của Hợp chúng quốc sẽ bị cách chức khi bị buộc tội phản quốc, tội nhận hối lộ, hoặc những tội nghiêm trọng khác." (Điều II, khoản 4)
    Tức là, đối với "Tổng thống, Phó Tổng thống và các quan chức dân sự của Hợp chủng quốc", thì "tội nhận hối lộ" được xếp chỉ dưới "tội phản quốc", trên "những tội nghiêm trọng khác", và người "bị buộc tội" đó phải "bị cách chức".

    Qua quy định phòng chống tham nhũng, trong đó chỉ đích danh Tổng thống và Phó Tổng thống, ta lại được chứng kiến một lần nữa các phương châm "đầu xuôi – đuôi lọt", "cụ thể" và "thực dụng",được quán triệt trong Hiến pháp Mỹ.

    Hai bài học có thể rút ra từ đây là:

    - Muốn thành công trong việc phòng chống tham nhũng thì trước hết phải tập trung nhằm vào mấy vị trí cao nhất trong bộ máy quyền lực.

    - Để phòng chống tham nhũng ở cấp lãnh đạo quốc gia, thì chẳng công cụ pháp lý nào tốt hơn là những quy định trong hiến pháp.
    Với những biện pháp cụ thể và tập trung vào mấy điểm huyệt quan trọng nhất, các nhà lập hiến Mỹ đã thể hiện là họ thực tâm và rất quyết tâm chống tham nhũng. Ngược lại, nếu lãnh đạo chỉ hô hào chung chung, mà không có biện pháp đặc biệt dành riêng cho việc phòng chống tham nhũng ở mấy chức vụ cao nhất, thì có lẽ họ cũng chỉ diễn kịch mà thôi.

    Hiến pháp là để bảo vệ Nhân dân

    Ban đầu, Hiến pháp Mỹ không đề cập đến các quyền con người và các quyền công dân. Tại sao như vậy? Phải chăng các nhà lập hiến quá quan tâm đến phía cầm quyền, mà sao nhãng phía người dân? Hoàn toàn không phải như vậy. Đoạn sau đây, trích từ Lời mở đầu củaVui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link, có thể cho ta câu trả lời:

    "Chúng tôi khẳng định các chân lý sau đây là hiển nhiên, rằng tất cả mọi người được sinh ra bình đẳng, Tạo hóa cho họ những quyền không thể xâm phạm, trong những quyền ấy, có quyền Sống, quyền Tự do và quyền mưu cầu Hạnh phúc."

    Qua đó ta thấy, các chính trị gia hàng đầu của nước Mỹ ngày ấy, trong đó có các nhà lập hiến, quan niệm rằng: "Quyền Sống, quyền Tự do và quyền mưu cầu Hạnh phúc" cũng như một số quyền khác là "hiển nhiên", không phải bàn cãi. Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem linkviết tiếp:

    "Rằng để bảo vệ những quyền ấy, các chính phủ được lập ra trong Nhân dân và có được các quyền lực chính đáng từ sự ưng thuận của Nhân dân. Rằng bất cứ khi nào một thể chế chính quyền nào đó trở nên tiêu cực đối với mục tiêu ấy, thì quyền của Nhân dân là thay đổi hoặc loại bỏ chính quyền đó và lập ra một chính quyền mới, được thiết lập dựa trên những nguyên tắc và hình thức tổ chức quyền lực mà họ cảm thấy có thể ảnh hưởng tốt nhất đối với An ninh và Hạnh phúc của họ."
    Tức "Chính phủ được lập ra", bởi Nhân dân và được Nhân dân trao cho quyền lực, chỉ nhằm "để bảo vệ những quyền ấy". Cho nên, muốn bảo vệ các quyền con người, thì Hiến pháp chỉ cần điều tiết và ràng buộc hoạt động của bộ máy chính quyền, sao cho nó làm việc tử tế và bảo vệ "An ninh và Hạnh phúc" của Nhân dân một cách tốt nhất. Nếu chính quyền không hoàn thành nhiệm vụ đó, thì Nhân dân sẽ "thay đổi hoặc loại bỏ chính quyền đó và lập ra một chính quyền mới".

    Có nghĩa là: Tuy ban đầu Hiến pháp Mỹ không đề cập trực tiếp đến các quyền con người, nhưng mục đích của Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem linkchính là bảo vệ Nhân dân, bảo vệ các quyền con người, vốn được coi là tồn tại đương nhiên và độc lập với Hiến pháp.

    Tuy nhiên, không an tâm với quan niệm mặc định đó, năm 1791 các nhà lập hiến Hoa Kỳ đã thêm 10 Điều bổ sung sửa đổi đầu tiên vào Hiến pháp Mỹ, nhằm bảo vệ các quyền Tự do và quyền Sở hữu.

    Đọc các Điều bổ sung sửa đổi từ I đến X, ta càng cảm nhận rõ hơn quan niệm về quyền đương nhiên. Với tự do tín ngưỡng, tự do ngôn luận, tự do báo chí, quyền hội họp (bao gồm cả quyền biểu tình) và quyền kiến nghị, Hiến pháp Mỹ viết rằng:

    "Quốc hội không được ban hành luật nhằm thiết lập quốc đạo hoặc ngăn cấm tự do tín ngưỡng, hay hạn chế tự do ngôn luận, hoặc tự do báo chí, hoặc quyền của Nhân dân về hội họp ôn hòa kiến nghị Chính phủ sửa chữa những điều gây bất bình." (Điều bổ sung sửa đổi I)
    Nghĩa là, các quyền tự do đó không phải do Hiến pháp "cho phép", hay "ấn định", hay gọi một cách văn vẻ là "minh định", mà chúng đã tồn tại sẵn, với tư cách Phúc lành Tự do, được Tạo hóa ban kèm khi sinh ra Loài người. Và Hiến pháp Mỹ chỉ làm chức năng là cấm Quốc hội ban hành đạo luật nhằm ngăn cản hay hạn chế các quyền đó mà thôi.

    Một điều đáng chú ý trong Hiến pháp Mỹ là cách viết: Khi nhắc tới "quyền", thì thường là trong ngữ cảnh "(quyền) tự do …" (chẳng hạn: "(quyền) tự do ngôn luận", "the freedom of speech"),hay "quyền của Nhân dân về …" (chẳng hạn: "quyền của Nhân dân về hội họp ôn hòa", "the right of the people peaceably to assemble"), chứ không phải là "có quyền …" . Cách viết ấy cũng thể hiện tính "tồn tại một cách đương nhiên" của "quyền" đó. Ví dụ:

    "Không được xâm phạm quyền của Nhân dân về an toàn cá nhân, nhà cửa, giấy tờ và tài sản..." (Điều bổ sung sửa đổi IV)
    Khi được thể hiện dưới dạng "có quyền …" như vừa rồi, thì "quyền" được nhắc đến có thể chỉ là quyền hiến định, và nếu hiến pháp không nhắc tới thì Nhân dân chưa chắc đã được hưởng.

    Đây là điểm quan trọng nhất trong quan niệm về "quyền con người" của Hiến Pháp Mỹ.

    Ngược lại với kiểu dùng hiến pháp để ban phát, Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem linkkhông chỉ thể hiện tính đương nhiên của các quyền con người, mà còn nhấn mạnh thêm rằng:

    "Việc liệt kê một số quyền trong Hiến pháp không có nghĩa là phủ nhận hay hạ thấp những quyền khác của người dân." (Điều bổ sung sửa đổi IX)

    "Những quyền lực không được Hiến pháp trao cho Liên bang và không bị ngăn cấm đối với các bang, thì thuộc về các bang cụ thể hoặc thuộc về Nhân dân." (Điều bổ sung sửa đổi X)
    Cho đến nay, Hiến pháp Mỹ có thêm 27 "Điều bổ sung sửa đổi". Kể cả Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link lẫn Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link",Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link chỉ tập trung vào việc ràng buộc bộ máy công quyền, để bảo vệ các quyền cũng như quyền lợi của người dân.

    Đặc biệt, không có bất cứ điều khoản nào được đặt ra theo hướng hạn chế quyền con người, hay hạn chế quyền công dân, hoặc giao nghĩa vụ cho công dân.

    Tóm lại:
    Các nhà lập hiến Mỹ đã thay mặt Nhân dân Mỹ làm ra Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link, và Nhân dân là chủ thể của Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem linkĐiều đó không chỉ thể hiện qua tuyên bố trong Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link, mà nhất quán trong toàn bộ nội dung của Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem linkVới mục tiêu bảo vệ quyền con người và quyền công dân, Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link hoàn toàn không đưa ra đòi hỏi nào đối với người dân, mà chỉ tập trung vào việc tổ chức và khống chế bộ máy Nhà nước. Tức là Nhân dân Mỹ xây dựng Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link, không phải để ràng buộc chính mình, mà nhằm ràng buộc chính quyền, để chính quyền hoàn thành mỹ mãn nhiệm vụ phục vụ và bảo vệ Nhân dân.

    Chỗ đứng của Nhân dân trong Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link là như vậy.

    Phải chăng, nhờ vậy mà nguồn năng lượng vô biên của Nhân dân được giải phóng, để hợp lực tạo nên sức mạnh của Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link?

    Trên đây chỉ là mấy nhận xét tản mạn về Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link, mang tính hàn lâm, lý thuyết và độc lập với thực tiễn cuộc sống. Đó là kết quả của những quan sát và suy luận cá nhân, dựa trên lời văn của bản Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link. Chúng không nhằm để xu nịnh ai, bởi các tác giả của Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link đã về cõi vĩnh hằng từ hơn trăm năm trước; cũng chẳng nhằm để tôn vinh riêng một dân tộc hay một chủng tộc nào, vì mọi dân tộc và mọi chủng tộc trên trái đất này đều có người của mình đã và đang chung tay xây dựng Hợp chủng quốc Hoa Kỳ.

    Hoàng Xuân Phú
    Hà Nội, ngày 14/02/2013











     
    Chỉnh sửa cuối: 30/7/16
  2. VC.90

    VC.90 Lớp 2

    Luật nhân quyền của anh Tây ăn đứt VN mình, mồm thì hô tự do bình đẳng, nhưng không hùa theo quan điểm là cho out ngay.
    Chậc chậc! Tự do???
     
    lachcachhhhh and dongtrang like this.
  3. Derby

    Derby Lớp 7

    Có phải là đã vi phạm nội qui "nói xấu đất nước" rồi không? Cậu làm ơn sửa dùm một chút, please!
    Mà tác giả đã phân trần là bài phân tích trên chỉ "mang tính hàn lâm, lý thuyết và độc lập với thực tiễn cuộc sống" rồi mà. :D
     
    Zhiqiang thích bài này.
  4. VC.90

    VC.90 Lớp 2

    Tự do dân chủ mà, bày tỏ quan điểm cá nhân thôi.
    Tớ vừa post cuốn đợi cậu 99 năm nữa đấy!
     
  5. Derby

    Derby Lớp 7

    Cám ơn thật nhiều. Cậu đọc chưa? Hay không? Nếu hay, tớ sẽ kiếm bản English và đọc thử. :D
     
  6. VC.90

    VC.90 Lớp 2

    Hay! Tớ đang lùng phim về để xem thế nào.
     

Chia sẻ trang này