Kinh điển Robinson Cruso - Daniel Defoe

Thảo luận trong 'Tủ sách Văn học nước ngoài' bắt đầu bởi 4DHN, 2/11/14.

  1. 4DHN

    4DHN Tiêu Dao

    robins.jpg


    Tóm tắt tác phẩm


    Robinson là người ưa hoạt động và ham thích phiêu lưu, say sưa đi đến những miền đất lạ, bất chấp sóng to gió lớn và những nỗi hiểm nguy. Ngày 1 tháng 9 1651, khi được 19 tuổi, Robinson xuống tàu tại hải cảng Hull của Anh để cùng một người bạn sửa soạn đi London. Cuộc hành trình không trót lọt, sóng to gió lớn khiến tàu bị đắm ở Yacmao. Tai họa ấy không làm Robinson nhụt chí. Cha mẹ khóc lóc, bạn bè can ngăn không lay chuyển được quyết tâm của Robinson tiếp tục thực hiện nhiều cuộc phiêu lưu khác. Khi đi buôn tại bờ biển Guinea châu Phi, Robinson bị một tên cướp biển người Thổ Nhĩ Kỳ bắt bán làm nô lệ. Trải qua nhiều gian nan, Robinson trốn thoát và chạy qua Brasilia, thuộc Nam Mỹ làm nghề trồng mía. Mộng hão hồ không dứt, đúng tám năm sau, vào ngày 1 tháng 9 năm 1659 Robinson lại nghe bạn bè rủ rê xuống chiếc tàu có trọng tải 120 tấn, có 6 khẩu đại bác và 14 người, đi châu Phi trong một chuyến buôn bán đổi chác lớn. Không may, chuyến đi được chuẩn bị kỹ càng này lại kết thúc trong bi thảm do tàu bị đắm. Xác tàu dạt vào gần bờ một đảo hoang và chỉ một mình Robinson sống sót. Tại đây, Robinson khắc trên một chiếc giá gỗ hình chữ thập ngày 30 tháng 9 năm 1659, ngày anh lên bờ, và vớt vát từ xác tàu đắm gạo, lúa mạch, thịt dê, đường, súng, búa rìu v.v. để bắt đầu cuộc sống cô độc. Robinson dựng lều, săn bắn kiếm ăn, rồi dần dần trồng lúa mạch và ngô, nuôi được dê lấy thịt, làm những nồi đất để đựng nước, hạ được cây cổ thụ để đục thành một chiếc thuyền độc mộc.


    11 năm sau đó Robinson sống cô đơn và cực khổ trên đảo hoang, chỉ làm bạn với chim muôn cây cỏ, tự nhận mình là vua mà các thần dân là một con vẹt, một con chó già và 2 con mèo. Trong những năm này chàng dần chấp nhận hiện thực và tìm cách thay đổi nó, và đã có các thành quả về chăn nuôi, trồng trọt, chế biến thực phẩm, đóng thuyền.


    Một lần nọ, vào năm thứ 18, Robinson phát hiện ra dấu chân người, và ở góc Tây Nam của đảo có xương người cùng đống lửa cho thấy trên đảo không hoàn toàn là hoang dã, có người ăn thịt người. Bây giờ Robinson buộc phải đối mặt với những con người hoang dã đồng loại, rất có thể là kẻ thù của anh. Biết mình thân cô thế cô, Robinson đã buộc phải dấu mình trong 5 năm tiếp theo không để cho họ phát hiện, cho đến khi chàng nhìn tận mắt bọn người dã man đang ăn thịt người. Đây là những kẻ ăn thịt người sống tại một nơi khác, có tục lệ mang những người sống mà họ bắt được đến một nơi hẻo lánh trên đảo để làm thịt. Một buổi sáng trong năm tiếp theo, Robinson thấy khoảng 30 thổ dân đi trên các thuyền độc mộc đến đảo, nhảy múa quanh đống lửa và làm thịt một người, người còn lại cũng sắp bị đem ra giết mổ. Nhân khi dây trói lỏng người đó đã tìm cách tháo chạy, lại được Robinson dùng súng và gươm xông vào đánh cứu nên chàng trai đó đã trở thành nhân vật thứ hai trên đảo hoang. Robinson đặt tên cho anh ta là Friday (tiếng Việt: thứ Sáu), để kỷ niệm ngày anh ta được cứu thoát.


    Friday là một thổ dân châu Phi khá thông minh, Robinson đã dạy anh ta chút ít tiếng Anh và từ đó Robinson không còn sống cô độc nữa. Qua thời gian ở với nhau, hai người đã trao đổi với nhau nhiều chuyện, đặc biệt là những điều mà Friday biết về đất liền. Họ chuẩn bị kế hoạch rời đảo.


    Khi chiếc thuyền sắp đóng xong, Robinson và Friday lại chứng kiến cảnh 20 thổ dân mang hai người lên đảo để làm tiệc. Họ đã xông vào tàn sát bọn thổ dân và cứu hai người kia. Trong 2 người đó có một người da trắng là người Tây Ban Nha sống sót sau một vụ đắm tàu, còn một người khác lại chính là cha của Friday. Người Tây Ban Nha ấy được Robinson giao thuyền để anh ta đi tìm những người bạn mất tích khác. Trong khi chờ đợi anh ta trở về, một chiếc tàu của Anh lại ghé vào đảo. Thủy thủ trên tàu đang nổi loạn, Robinson giúp thuyền trưởng đoạt lại tàu rồi họ, trong đó có cả Robinson và Friday, ra khơi, bỏ lại trên đảo hai thổ dân và các thủy thủ phiến loạn. Về sau những người Tây Ban Nha quay trở lại đảo, cùng sống hòa bình với người Anh và phát triển đảo trở nên trù phú.


    Sau 28 năm, 2 tháng và 19 ngày sống trên đảo hoang, Robinson đã trở về với thế giới loài người. Sau khoảng nhiều thời gian khá dài, Robinson học cách thân thiện trở lại với thế giới ấy. Robinson lấy vợ và có ba đứa con, chấm dứt khao khát phiêu lưu kỳ thú và gian truân, Robinson an phận với cuộc sống bình thường không chút âu lo đến cuối đời.
     

    Các file đính kèm:

  2. docsach07

    docsach07 Mầm non

    thank ban nhe!
     
  3. anvuitutai

    anvuitutai Lớp 1

    Rất cám ơn Mod 4DHN
     
  4. xuanchau

    xuanchau Mầm non

    Truyện này đã đọc lâu lắm rồi. Giờ lấy về đọc lại. Cảm ơn bạn đã chia sẽ.
     
  5. Caruri Tlkd

    Caruri Tlkd Sinh viên năm III

    Cái bản trên topic này là bản dịch của Hoàng Thái Anh. Ngay bản dịch đã thiếu so với nguyên bản, không biết do bản tiếng Pháp mà dịch giả sử dụng thiếu, hay dịch giả dịch thiếu.

    Đến cái ebook trên thì lỗi tệ hơn khi thiếu nhiều đoạn, nhất là ở mấy chương đầu tiên. Do đó tôi hiệu đính và bổ sung ebook này, dựa theo bản PDF scan Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link của NXB Văn học (liên kết với nhà sách nên chất lượng cũng hơi lởm, có lúc phải so sánh bản text cũ để quyết định xem chọn từ nào), có chuyển các tên phiên âm về tên gốc theo bản tiếng Anh Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link.

    Ebook đang check chính tả đến chương 15 (trên 18 chương). Mai kia check xong sẽ up file lên, để có một "Lỗ Bình Sơn phiêu lưu ký" (đó cũng là tên bản dịch đầu tiên tôi đọc của tác phẩm này) hoàn chỉnh hơn cho người đọc.
     
    luuhuan, 123phat, htahta and 8 others like this.
  6. 4DHN

    4DHN Tiêu Dao

    Topic này là kết quả của Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link.

    Lý do của nó: hồi xưa khi mới chuyển dữ liệu từ TVE sang TVE-4U thì TVE-4U dùng VBulletin và có một khu vực gọi là Blog. Những topic được liệt kê ở trên được đăng trong Blog đó và có link trong Mục lục Tủ sách VHNN (nền VBulletin). Khi TVE-4U chuyển sang dùng XenForo thì phần Blog đó không được chuyển sang và link trong Mục lục Tủ sách VHNN ứng với chúng trở thành die. Vì thế cần phải tìm dữ liệu, ebook sẵn có để post bù và sửa link trong Mục lục. Vì là việc làm hàng loạt nhằm mục đích khôi phục các topic nên không thể xem xét hết nội dung và soát lỗi.
     
    hddhdd, duong truc and Cent like this.
  7. Caruri Tlkd

    Caruri Tlkd Sinh viên năm III

    Bản đã hiệu đính bổ sung theo bản dịch của Hoàng Thái Anh.

    Các tên riêng đều được chuyển về nguyên bản.
     

    Các file đính kèm:

    quangnw, Browneyes, Storm and 51 others like this.
  8. Trúc Quỳnh Đặng

    Trúc Quỳnh Đặng Moderator Thành viên BQT

    Em đang định và đọc lại tác phẩm này (cả Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link nữa) nhưng thấy trên tiki một mớ bản mới tái bản nên đang phân vân không biết có nên mua sách giấy một bản mới để được đọc GẦN FULL nhất so với nguyên tác không nữa... Đang cực kỳ hoang mang, mong được Ca cho ý kiến và chút góp ý ạ, coi mua bản nào là NGON nhất :D thấy một nùi, rối lắm!
     
  9. Ngo Ha Quyen

    Ngo Ha Quyen Lớp 4

    Bản dịch đó thực ra là dịch lại một bản tiếng Anh rút gọn. Bản tiếng Anh gốc dài hơn rất nhiều.
     
  10. Caruri Tlkd

    Caruri Tlkd Sinh viên năm III

    Lời khuyên: đọc nguyên tác (ebook cũng được), thật ra văn phong cuốn này không quá khó đâu, mỗi ngày đọc một ít
    Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link

    lưu trữ làm gì cho chật nhà nếu thị trường chỉ toàn bản rút gọn.

    Đọc xong tiếng Anh sẽ biết bản nào rút nhiều bản nào gần nguyên tác.
     
    Tamalone, htahta, Cải and 2 others like this.
  11. kedocsach

    kedocsach Lớp 1

  12. hệ số xấu

    hệ số xấu Mầm non

    Có thức ăn, có buồm, đầy đủ dụng cụ... không hiểu sao tay Robinson không làm cái việc đơn giản nhất, chế 1 cái bè nhỏ để về nhà?
     
  13. DuongManhQuan

    DuongManhQuan Mầm non

    Biển cả mênh mông, cái bè nhỏ mang được bao nhiêu nước với đồ ăn mà đòi tìm đường về nhà :)))
     
    gaumisa and big_daddy like this.
  14. Trúc Quỳnh Đặng

    Trúc Quỳnh Đặng Moderator Thành viên BQT

    Chắc tưởng dễ giống Ỷ Thiên Đồ Long Ký :D đóng bè từ đảo Băng Hỏa về Trung Nguyên dễ như ăn kẹo :p kaka.
     
    gaumisa, nhockon_cm and big_daddy like this.
  15. htahta

    htahta Lớp 7

    Mời bạn đọc thêm về nguyên mẫu nhân vật Robinson Crusoe ^^
    NGUYÊN MẪU CỦA NHÂN VẬT ROBINSON CRUSOE

    Tác phẩm “Robinson Crusoe” của nhà văn người Anh Daniel Defoe (ảnh) hóa ra được xây dựng trên nền tảng một câu chuyện có thật của một thuyền trưởng người Scotland nổi tiếng chứ không phải hoàn toàn là hư cấu.

    [​IMG]

    Ngày 2 tháng 2 năm 1709 là một ngày thường đối với bất cứ ai, nhưng không phải với Alexander Selkirk. Đó là ngày anh trở về quê hương sau hơn 4 năm chờ đợi.
    Đúng bốn năm bốn tháng, Selkirk đã sống trong trạng thái hoàn toàn cô đơn. Kết quả của một vụ cãi nhau với một thuyền trưởng, anh đã lên một hòn đảo hoang thực sự và phải chờ đợi suốt hơn 4 năm sau mới có thể lên một con tàu khác.
    Ngay trong cả những giấc mơ khủng khiếp nhất trước đó trong đời, Selkirk chắc hẳn cũng không thể thấy được điều gì giống như những thứ anh đã trải qua sau quyết định trên của mình.
    Người ta nói rằng câu chuyện Selkirk đã vật lộn thế nào với nỗ cô đơn, sợ hãi và cơn đói của mình là cơ sở cho của cuốn tiểu thuyết nổi tiếng “Robinson Crusoe” của nhà văn người Anh Daniel Defoe.
    Alexander Selkirk là một chàng trai người Scotland thích phiêu lưu từ thơ ấu. Selkirk không muốn kế tục nghề thuộc da của cha mình. Khi trưởng thành, Selkirk bị mê hoặc bởi nghề thủy thủ trên những con tàu thương mại tới châu Phi có thể kiếm được nhiều vàng. Nhưng không có gì dễ kiếm tiền hơn nghề cướp biển và Selkirk cũng nhanh chóng trở thành một phần của nhóm người này.

    [​IMG]

    Năm 1704, khi 27 tuổi, Selkirk đã là thuyền trưởng tàu Cinque Ports, một phần của hạm đội nằm dưới sự chỉ huy của cướp biển nổi tiếng William Dampier, thường cướp bóc các tàu thương mại trên tuyến đường tới Tây Ấn.
    Là thuyền trưởng, nhưng Selkirk vẫn nằm dưới sự chỉ huy của một tay chân thân tín với Dampier, Thomas Stredling, trên tàu Cinque Ports. Stredling ngay từ đầu đã tỏ ra không ưa Selkirk bướng bỉnh và cả hai liên tục cãi nhau trên con tàu trong hành trình này. Selkirk tin rằng mọi thứ vẫn nằm trong sự kiểm soát, nhưng cũng tin rằng dưới sự can thiệp của Stredling, toàn bộ thủy thủ đoàn có thể chết đói.
    Mười tám tháng rong ruổi trên Đại Tây Dương, cướp phá các tàu Tây Ban Nha, tàu Cinque Ports đi vào quần đảo Juan Fernandez, nằm ngoài khơi Chile ngày nay. Tại đây đã nổ ra một cuộc xung đột lớn giữa các thuyền trưởng của hạm đội và sau đó, Selkirk đòi lên bờ với một chút hành lý.

    Anh được chia cho một khẩu súng, một ít thuốc súng, thuốc lá, một cái rìu, một con dao, một cái nồi và một quyển Kinh thánh. Khi cảm xúc lắng xuống, Selkirk cảm thấy hối hận với quyết định của mình và đã cố gắng quay trở lại tàu (nó vẫn còn neo ở gần hòn đảo). Anh cầu xin sự tha thứ, nhưng Stredling kiên quyết không chấp nhận. Con tàu sau đó rời đi, bỏ lại Selkirk trên đảo.
    Selkirk bị kẹt trên hòn đảo. Ban đầu, anh tự an ủi mình rằng sự cô đơn sẽ không kéo dài quá lâu bởi thi thoảng các tàu cũng ghé vào đây lấy nước ngọt. Nhưng sau đó, Selkirk nhận ra rằng những phán đoán ban đầu là sai lầm và anh bắt đầu chuẩn bị cho mình một cuộc sống lâu dài tại đây.
    Selkirk nói rằng anh đã mất nửa năm mới có thể quen được với cuộc sống cô độc trên đảo và xây dựng cuộc sống mới. Trên đảo có nhiều dê hoang nên anh không lo bị chết đói. Selkirk đi săn, kiếm quần áo và khám phá hòn đảo. Anh phát hiện ra rằng đảo có chiều dài khoảng 20 km, rộng 5 km.
    Tuy nhiên, thuốc súng có hạn, Selkirk phải nghĩ ra một cách khác để bắt những con dê dù khá tàn nhẫn. Anh dùng dao cắt gân ở chân những con dê con để chúng không thể chạy nhanh khi lớn và đảm bảo rằng anh có thể bắt được chúng vào năm tới.

    [​IMG]

    Selkirk dựng cho mình một ngôi lều, làm quần áo từ da dê và may chúng bằng một chiếc đinh gỉ. Dần dần, tất cả những vấn đề của cuộc sống hàng ngày trên đảo được giải quyết. Tuy nhiên, nỗi sợ sẽ phải sống cô độc tại đây đến hết đời lại lớn lên mỗi ngày.
    Mỗi ngày, Selkirk đều trèo lên đỉnh ngọn núi cao nhất của đảo và dành nhiều giờ nhìn về phía đường chân trời tìm kiếm những con tàu với hi vọng có thể chấm dứt cuộc sống cô đơn của mình.
    Trong khi Selkirk bị dày vò bởi sự cô đơn thì tàu Cinque Portsbị đắm và toàn bộ thuyền viên trên tàu đã thiệt mạng và không ai còn có thể thông báo với người khác rằng Selkirk đang ở trên đảo.
    Trong thời gian sống trên đảo, kẻ thù lớn nhất của Selkirk là chuột. Chúng thản nhiên ăn cắp thực phẩm của anh. May mắn là sau đó Selkirk tìm thấy những con mèo hoang, có thể do một con tàu nào đó đã bỏ lại, và thuần hóa để chúng tiêu diệt lũ chuột.

    Công bằng mà nói, thi thoảng Selkirk cũng nhìn thấy tàu gần đảo. Nhưng chúng đều mang cờ Tây Ban Nha. Tuy nhiên, anh không mong đợi sự tử tế nào của họ vì người Tây Ban Nha lúc bấy giờ rất căm ghét thủy thủ người Anh bởi phần lớn các hải tặc cướp phá tàu của họ đều là công dân nước này. Selkirk lo sợ anh sẽ không được họ tiếp đón.

    [​IMG]
    Mô hình tàu Cinque Ports.

    Chỉ tới năm 1709, may mắn cuối cùng đã mỉm cười với Selkirk khi từ trạm quan sát anh nhìn thấy một con tàu mang cờ của Anh. Selkirk phát tín hiệu cầu cứu và con tàu cập đảo. Lúc đó, mọi người trên tàu đều sửng sốt khi trông thấy người đàn ông rất hoang dã với bộ trang phục bằng da dê.
    Nhưng bất ngờ hơn là khi gặp họ, Selkirk lại không thể thốt lên được lời nào. Trong hơn 4 năm sống trên đảo, nơi không có ai để trò chuyện, Selkirk như bị mất các kỹ năng giao tiếp cơ bản của con người. Chỉ sau một thời gian quay trở lại Anh, Selkirk mới có thể bắt đầu nói được và kể lại câu chuyện của mình, dù khó khăn.

    Tàu cứu Selkirk ở lại trên đảo gần hai tuần. Nhưng 33 tháng sau đó, Selkirk mới đặt chân được lên mảnh đất quê hương.
    Câu chuyện của Selkirk sau đó đã thu hút được sự chú ý của rất nhiều người, trong đó có Daniel Defoe, người đã tìm đến gặp anh để trực tiếp nghe lại câu chuyện.

    [​IMG]
    Tranh minh họa Selkirk kể lại câu chuyện của mình cho Daniel Defoe trong một bài báo được đăng tải năm 1917.

    Dần dần, sự quan tâm tới câu chuyện của Selkirk cũng phai nhạt theo thời gian và bản thân anh cũng muốn tìm kiếm cảm giác mới. Một vài năm sau khi trở về, Selkirk đã quay trở lại với biển cả. Trong một chuyến đi tới Tây Phi vào năm 1720, Selkirk chết vì bệnh sốt xuất huyết. Nhưng cuộc phiêu lưu đầy thú vị của anh còn sống mãi trong cuốn tiểu thuyết của Defoe. Hòn đảo, nơi anh sống cô đơn trong nhiều năm giờ đã được đặt tên là đảo Robinson. Một hòn đảo hoang nằm gần nó được đặt tên là Alexander Selkirk.

    THỤC QUYÊN (Tổng hợp từ báo chí nước ngoài (Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link)
     
    Tamalone, nhanbarber, baothoa and 5 others like this.
  16. hoanghoamandinh

    hoanghoamandinh Lớp 3

    robin2.png

    Bản dịch của Đông A khá ổn, chia 2 phần: một phần là khi Robin ở đảo, phần 2 là khi về nhà và thăm lại đảo xưa, đi linh tinh. Tôi thấy phần 2 không hay bằng phần 1, bạn nào lười đọc 1 phần cũng được.
     
  17. Nobel

    Nobel Mầm non

    Sách này thêm tab Phiêu lưu nữa cho mọi người dễ tìm ạ.
     

Chia sẻ trang này