Tuyển tập truyện dài Thảo Nhi

Thảo luận trong 'Tủ sách Văn học trong nước' bắt đầu bởi 4DHN, 4/10/13.

Moderators: Bọ Cạp
  1. 4DHN

    4DHN Tiêu Dao

    [TABLE="class: tborder, width: 100%, align: center"]

    [TD="class: thead, bgcolor: #3A758E"][​IMG] 09-04-2010, 01:53 PM[/TD]
    [TD="class: thead, bgcolor: #3A758E, align: right"] #Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link[/TD]

    [TD="class: alt2, width: 175, bgcolor: #F4F2ED"]Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link
    Trí thức

    Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link


    Tham gia ngày: Aug 2008
    Nơi Cư Ngụ: HCMC
    Bài gởi: 383
    Xin cảm ơn: 2,510
    Được cảm ơn 12,710 lần trong 341 bài
    Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link

    [/TD]
    [TD="class: alt1, bgcolor: #F8F7F4"][​IMG] Tuyển tập truyện dài Thảo Nhi
    [HR][/HR]
    THƯƠNG NHỚ BÊN CHỒNG

    Thảo Nhi

    .....................
    Đông Thiệu bước vào phòng ngủ, anh bị ngay một cái gối phang vào mặt tối tăm, rồi Vy Hà hét toáng lên:
    − Đồ khốn nạn! Đồ sở khanh!
    Đông Thiệu đứng ngớ ra, anh giận dữ:
    − Em đừng quá đáng nghen! Anh không tha cho em đâu.
    − Anh không tha cho tôi thì anh giết tôi đi. Trời ơi! Đồ lừa gạt.
    Đông Thiệu nhột nhạt khi bị Vy Hà chửi mình lừa gạt. Anh đấu dịu ngồi xuống ôm Vy Hà, nhưng cô hất mạnh Đông Thiệu ra:
    − Đừng đụng đến người tôi!
    − Nhưng cái gì kia chứ?
    − Anh còn muốn giả mù sa mưa nữa hả? Anh viết thư cho con Mịn nào? Còn gọi nó là vơ, bảo nó cố thay anh mà săn sóc cho ba. Chà! Mùi quá!
    Vy Hà xé tan nát lá thư, cô lồng lộn hất mọi thứ trên giường ngủ ném xuống đất. Đông Thiệu thở dài ngao ngán nhìn mọi thứ trong phòng bị Vy Hà đã lục lọi trong sách vở của Đông Thiệu.
    − Tôi xét hết sách vở của anh rồi. Hừ!
    Đông Thiệu hoảng hồn chạy sang phòng học. Một quang cảnh khủng khiếp bề bộn. Quần áo, sách học bị Vy Hà xé tan nát, ở đâu cũng có dấu vết đập phá của cô.
    Đến nước này thì Đông Thiệu không còn dằn lòng được nữa. Anh chạy sang phòng ngủ, giận dữ nhìn Vy Hà:
    − Tôi biết tôi có lỗi với cô. Lẽ ra buổi chiều từ quê trở lên gấp gáp là tôi từ biệt cô để đi cưới vợ. Tôi yêu cô thật đấy, nhưng không thể vì thế mà gây buồn lòng cho ba tôi. Sự sống của ông đang như chỉ mảnh treo chuông, do đó tôi phải ưng thuận cuộc hôn nhân do ông chọn. Cô biết tôi ân hận thế nào không khi lỡ lầm với cô?
    ....................................

    Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link

    [/TD]
    [/TABLE]
     
Moderators: Bọ Cạp

Chia sẻ trang này