Tâm lý XH Bản du ca cuối cùng của loài người không còn đất sống - Erich Maria Remarque

Thảo luận trong 'Tủ sách Văn học nước ngoài' bắt đầu bởi huynhnhukim, 30/9/13.

  1. huynhnhukim

    huynhnhukim Sinh viên năm II

    Bản Du Ca Cuối Cùng Của Loài Người Không Còn Đất Sống

    Tác giả: Erich Maria Remarque
    Người dịch: Vũ Kim Thư


    [​IMG]


    Chương 1​


    Đang ngủ say, Kern giựt mình nhổm phắt lên, nghe ngóng. Như tất cả những kẻ bị tróc nã, Kern tỉnh hẳn ra, sẵn sàng chạy trốn. Ngồi bất động trên giường, hơi nghiêng người một bên, anh nghĩ tới cách đào thoát một khi thang lầu bị chận.

    Căn phòng ở tận lầu tư. Cửa sổ mở ra sân chẳng có bao lơn nên không thể từ đó đu mình tới ống máng. Thế là không thể trốn thoát qua ngả đó. Chỉ còn một cách duy nhứt là băng qua hành lang để chạy tới vựa lúa, và từ đó, vượt mái ngói sang nhà bên cạnh.

    Kern nhìn xuống mặt đồng hồ dạ quang. Năm giờ hơn. Trời vẫn còn tối trong phòng, hai tấm vải trải giường gần đó làm thành hai đốm mờ. Anh chàng Ba Lan nằm sát tường đang ngáy.

    Nhẹ nhàng và cẩn thận, Kern bước xuống giường, rón rén tới cửa. Ngay lúc đó, người nằm trên chiếc giường giữa phòng động đậy, hỏi nhỏ:

    -Chuyện gì vậy?

    Kern không đáp, áp sát tai vào cửa. Người vừa hỏi đứng lên. Anh ta mò tìm trong đống đồ treo ở thanh giường sắt. Aùnh đèn bấm bật lên, một vũng sáng tròn mờ nhạt rọi vào cánh cửa màu nâu và một phần người của Kern với chiếc quần đùi nhầu nát và mái tóc rối bù. Người cầm đèn bấm bực mình, hỏi:

    -Ê, chuyện gì vậy?

    Kern đứng thẳng lên:

    -Không hiểu. Tôi giựt mình vì nghe có tiếng động.

    -Tiếng động? Nhưng tiếng động gì, đồ ngu?

    -Có tiếng động ở tầng dưới. Tiếng người nói, hay tiếng bước chân gì đó, không rõ lắm.

    Người cầm đèn bấm bước xuống giường, đi tới cửa. Anh ta mặc áo sơmi vàng nhạt, dài gần tới gối còn ló ra đôi chân rắn chắc đầy lông lá. Hắn hỏi Kern:

    -Ở đây bao lâu rồi?

    -Hai tháng.

    -Có lần nào bị bố ráp chưa?

    Kern lắc đầu.

    -Hừ, vậy là nghe lầm rồi. Người ta đáng rắm ban đêm chắc cũng tưởng là tiếng sấm.

    Link download:

    Code:
    Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link

    ***

    Tên đầy đủ: Bản du ca cuối cùng của những kẻ không còn đất sống
    Tác giả: Erich Maria Remarque

    Mấy bữa trước đọc quyển "Phía tây không có gì lạ" cũng của Erich Maria Remarque viết về chiến tranh thế giới thứ I hay quá. Ông có cách viết truyền đạt các sự kiện, biến cố của lịch sự dưới dạng truyện đọc rất cuốn hút.

    Mình nghiền quá qua bên vnthuquan.net convert nốt tác phẩm "Bản du ca cuối cùng của những kẻ không còn đất sống".

    Gửi mọi người cùng đọc!

    Thân ái

    View attachment Ban_du_ca_cuoi_cung.rar

    Người post: binhnx2000
    Nguồn TVE
     
    Last edited by a moderator: 20/10/13
    Hwoaa, Forest, Motsach13 and 38 others like this.
  2. Sophia

    Sophia Sinh viên năm IV

    Mình gửi thêm định dạng epub
     

    Các file đính kèm:

  3. Ca Dao

    Ca Dao Lớp 2

    Mình cũng thích truyện này.
     
  4. nguyenthanh-cuibap

    nguyenthanh-cuibap Cử nhân

    Quyển nầy mình xem cách nay ngoài 35 năm rồi, ấn tượng đến bây giờ.Cám ơn vì đã chia sẽ.
     
    tamchec and mustang like this.
  5. mustang

    mustang Lớp 1

    Cảm ơn nhiều, tôi thích tác giả này.
     
    tamchec thích bài này.
  6. littlethornbird

    littlethornbird Lớp 7

    Một trong những cuốn kinh điển yêu thích! Cảm ơn bạn
     
  7. nguyenthanh-cuibap

    nguyenthanh-cuibap Cử nhân

    Bản Du Ca Cuối Cùng Của Loài Người Không Còn Đất Sống
    Tác giả: Erich Maria Remarque
    Định dạng Epub và Pdf

    [​IMG]
    CHươNG 1

    Đang ngủ say, Kern giựt mình nhổm phắt lên, nghe ngóng. Như tất cả những kẻ bị tróc nã, Kern tỉnh hẳn ra, sẵn sàng chạy trốn. Ngồi bất động trên giường, hơi nghiêng người một bên, anh nghĩ tới cách đào thoát một khi thang lầu bị chận.
    Căn phòng ở tận lầu tư. Cửa sổ mở ra sân chẳng có bao lơn nên không thể từ đó đu mình tới ống máng. Thế là không thể trốn thoát qua ngả đó. Chỉ còn một cách duy nhứt là băng qua hành lang để chạy tới vựa lúa, và từ đó, vượt mái ngói sang nhà bên cạnh.
    Kern nhìn xuống mặt đồng hồ dạ quang. Năm giờ hơn. Trời vẫn còn tối trong phòng, hai tấm vải trải giường gần đó làm thành hai đốm mờ. Anh chàng Ba Lan nằm sát tường đang ngáy.
    Nhẹ nhàng và cẩn thận, Kern bước xuống giường, rón rén tới cửa. Ngay lúc đó, người nằm trên chiếc giường giữa phòng động đậy, hỏi nhỏ:
    - Chuyện gì vậy?
    Kern không đáp, áp sát tai vào cửa. Người vừa hỏi đứng lên. Anh ta mò tìm trong đống đồ treo ở thanh giường sắt. Aùnh đèn bấm bật lên, một vũng sáng tròn mờ nhạt rọi vào cánh cửa màu nâu và một phần người của Kern với chiếc quần đùi nhầu nát và mái tóc rối bù. Người cầm đèn bấm bực mình, hỏi:
    - Ê, chuyện gì vậy?
    Kern đứng thẳng lên:
    - Không hiểu. Tôi giựt mình vì nghe có tiếng động.
    - Tiếng động? Nhưng tiếng động gì, đồ ngu?
    - Có tiếng động ở tầng dưới. Tiếng người nói, hay tiếng bước chân gì đó, không rõ lắm.
    Người cầm đèn bấm bước xuống giường, đi tới cửa. Anh ta mặc áo sơmi vàng nhạt, dài gần tới gối còn ló ra đôi chân rắn chắc đầy lông lá. Hắn hỏi Kern:
    - Ở đây bao lâu rồi?
    - Hai tháng.
    - Có lần nào bị bố ráp chưa?
    Kern lắc đầu.
    - Hừ, vậy là nghe lầm rồi. Người ta đáng rắm ban đêm chắc cũng tưởng là tiếng sấm.
    Anh ta chiếu đèn vào mặt Kern:
    - Mấy tuổi rồi? Chắc hai mươi? Dân tị nạn hả?
    - Đúng.
    Anh chàng Ba Lan ngồi ở góc phòng lè nhè:
    - Jesus Christus tso siem Stalo.
    [​IMG]
    Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link
     
    Last edited by a moderator: 12/3/16
  8. nguyenthanh-cuibap

    nguyenthanh-cuibap Cử nhân

    BẢN DU CA CUỐI CÙNG CỦA LOÀI NGƯỜI KHÔNG CÒN ĐẤT SỐNG
    Tác giả: Erich Maria Remarque
    Dịch Thuật: Vũ Kim Thư
    Cover: Isach.info
    Nguồn text: gacsach.com
    [​IMG]
    Cuốn sách mô tả cuộc trốn chạy của những người tị nạn châu Âu trong thời Đức quốc xã (Nazism/National Socialism).
    Đó là những người bị vứt bỏ ra khỏi nơi họ sống không phải vì họ phạm bất kỳ tội ác nào mà chỉ vì bị gán bởi những trò chính trị bẩn thỉu: chống chế độ, bài Do Thái,…Họ bị tước không chỉ quốc tịch mà cả quyền sống và quyền làm người. Bị trục xuất khỏi vùng đất nơi mình sinh ra và lớn lên, không một quốc gia nào muốn chấp nhận họ. Họ bị rượt đuổi, tung hứng giữa biên giới các nước từng ngày, từng giờ, như một trò chơi người lớn.
    Số người tị nạn chết vì lạnh, vì đói và tuyệt vọng tăng lên trong khi Liên Hiệp Quốc vẫn đang bàn bạc xem nên giải quyết trường hợp của họ như thế nào. Tờ giấy thông hành và giấy phép được làm việc hợp pháp, họ xin mà không một nơi nào trên thế giới cấp. Họ phải tồn tại bằng mọi cách. Cuộc sống chỉ tính từng ngày. Bữa ăn chỉ tính từng bữa. Ngồi tù hay bị tống giam là chuyện họ luôn sẵn sàng. Những giáo sư, bác sĩ, nhà khoa học, doanh nhân,…trước kia giờ trở thành những người bán hàng rong lén lút, người xem chỉ tay, người phiên dịch mướn,…
    Và ngay ở tận cùng đáy xã hội, họ vẫn bị lừa, bị tố cáo, bị đối xử tệ bạc bởi những người họ tin tưởng, họ giúp đỡ hoặc hy vọng sẽ đối xử tốt với họ. Giữa những cảnh tượng khốn cùng đó, những màn truy đuổi bất tận đó vẫn thấp thoáng tình người, tình yêu, tình đồng loại. Tuy rằng những lần hội ngộ cũng mong manh như một trò chơi may rủi.

    [​IMG]
     

    Các file đính kèm:

    Chỉnh sửa cuối: 8/12/18
  9. Trúc Quỳnh Đặng

    Trúc Quỳnh Đặng Moderator Thành viên BQT

    Mình thích cuốn ni nè! Có nằm trong list sách yêu thích của tớ! ♥♥
     
  10. tuanh.nguyen

    tuanh.nguyen Lớp 1

    Cuốn này phải đọc ít nhất 3 lần thì mới thấm ,rất ý nghĩa ,triết lý đơn giản cho cuộc sống ,phơi bày kinh nghiệm để sống còn .Xin giới thiệu với các bạn .
     
  11. dongmai

    dongmai Mầm non

    Truyện này còn có tên khác là "Khải hoàn môn",đúng không ạ?
     
  12. Caruri Tlkd

    Caruri Tlkd Sinh viên năm III

    Không phải. Bạn xem danh sách tiểu thuyết của Remarque mà tôi post Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link
     
  13. dongmai

    dongmai Mầm non

    cám ơn bạn
     

Chia sẻ trang này