Thơ Việt Cao Bá Quát

Thảo luận trong 'Tủ sách Thi ca' bắt đầu bởi lichan, 13/5/15.

Moderators: Ban Tang Du Tử
  1. lichan

    lichan Lớp 12

    Uống Rượu Tiêu Sầu
    Tác giả: Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link
    Ba vạn sáu nghìn ngày là mấy
    Cảnh phù du trông thấy cũng nực cười
    Thôi công đâu chuốc lấy sự đời
    Tiêu khiển một vài chung lếu láo
    Ðoạn tống nhất sinh duy hữu tửu (1)
    Trầm tư bách kế bất như nhàn (2)
    Dưới thiều quang thấp thoáng bóng nam quan
    Ngoảnh mặt lại cửu hoàn coi cũng nhỏ
    Khoảng trời đất cổ kim, kim cổ
    Mảnh hình hài không có, có không
    Lọ là thiên tứ, vạn chung

    (1) Dứt bỏ một đời, chỉ có rượu
    (2) Suy tư trăm lối, không bằng nhàn

    Đời Người Thấm Thoát
    Tác giả: Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link
    Nhân sinh thiên địa gian nhất nghịch lữ (1)
    Có bao lăm ba vạn sáu nghìn ngày
    Như thoi đưa, như bóng sổ, như gang tay
    Sực nhớ chữ 'Cổ nhân bỉnh chúc' (2)
    Cao sơn, lưu thủy, thi thiên trục (3)
    Minh nguyệt, thanh phong tửu nhất thuyền (4)
    Dang tay người tài tử khách thuyền quyên
    Chén rượu thánh, câu thơ tiên thích chí
    Thành thị ấy, mà giang sơn ấy
    Ðâu chẳng là tuyết, nguyệt, phong, hoa
    Bốn mùa xuân lại, thu qua

    (1) Người sinh trong đất trời như đến nhà trọ (ngắn ngủi)
    (2) Người xưa cầm đuốc đi chơi đêm ... thơ Lý Bạch
    (3) Có núi cao, nước chảy nên thơ ra ngàn bài
    (4) Nhờ trăng thanh, gió mát mà uống một thuyền đầy

    Thú Nhàn
    Tác giả: Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link
    Thế sự thăng trầm quân mạc vấn (1)
    Yên ba thâm xứ hữu ngư châu (2)
    Vắt tay nằm nghĩ chuyện đâu đâu
    Ðem mộng sự đọ với chân thân thì cũng hệt
    Duy giang thượng chi thanh phong,
    dữ sơn gian chi minh nguyệt (3)
    Kho trời chung, mà vô tận của mình riêng
    Cuộc vuông tròn phó mặc khuôn thiêng
    Kẻ thành thị kẻ vui miền lâm tẩu
    Gõ nhịp lấy, đọc câu 'Tương Tiến Tửu' (4)
    "Quân bất kiến Hoàng Hà chi thủy thiên thượng lai, bôn lưu đáo hải bất phục hồi" (5)
    Làm chi cho mệt một đời.

    (1) Cuộc đời lên xuống, bạn đừng hỏi
    (2) Chốn sâu khói sóng, buông thuyền câu
    (3) Chỉ ở trên sông có gió mát, chỉ trong khoảng núi có trăng sáng, Trích trong bài tiền Xích Bích của Tô Ðông Pha một danh sỹ đời Tống
    (4) Ðầu đề của một bài ca của Lý Bạch
    (5) Bạn chưa thấy nước sông Hoàng Hà, từ trời xuống chảy tuôn xuống biển không hề quay lui. Ý nói đời sống, thời gian một đi không trở lại

    Tài Tử;... Giai Nhân
    Tác giả: Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link
    Tài tử với giai nhân sẵn nợ,
    Giải cấu nan là chữ làm sao.
    Trải xưa nay chừng đã biết bao,
    Kia tan hợp, nọ khửu lưu, đâu dám chắc.
    Giai nhân khứ khứ hành hành sắc,
    Tài tử triêu triêu mộ mộ tình
    Uẩy kia ai, như mây tuôn như nước chảy,
    như gió mát như trăng thanh.
    Lơ lửng khéo trêu người chi mãi mãi.
    Trời đất có san đi mà sẻ lại,
    Hội tương phùng còn lắm lúc về sau.
    Yêu nhau xin nhớ lời nhau.
    Thương những kẻ giai nhân tài tử,
    Trót đa mang vì một chữ tình.
    Nghĩ nguồn cơn thẹn với trời xanh,
    Tưởng nông nỗi giận cùng trăng bạc.
    Tương tiếu nhất thanh song lệ lạc,

    Khả liên bán điểm thấp châu huyền.
    Trách vì phận lại giận vì duyên,
    Duyên phận những vì tình nên nỗi.

    Dẫu dạ sắt gan vàng cũng rối,
    Vẩn ruột tằm lắm mối càng đau.
    Tương tư ai để cho nhau.


    Trông Trăng
    Tác giả: Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link
    Ả nguyệt cầm gương mắt ghé nghiêng
    Tự thương hiu quạnh thẹn thò riêng.........
    Biết đâu Thành Bắc đêm ngâm quạnh
    Chính lúc song Tây ngửng mặt nhìn ?

    (do Khương Hữu Dụng dịch)

    May rủi
    Một rủi một may là máy tạo,
    Dù khôn dù dại cũng bia trần,
    Việc đã rồi nghĩ lắm lại thêm đần,
    Liếc gươm trí cắt giặc phiền từ đó,
    Nằm khểnh ngâm thơ cho vợ ngủ,

    Ngồi rù uống rượu với con chơi.
    Mô phạm dăm ba đứa mũi chưa chùi,
    Tiêu khiển mấy cô đào mới nỏi.

    Ngoài tai ấy tha hồ ai gọi,
    Rằng ngựa trâu, vâng cũng ngựa trâu.
    Nào đâu đã hẳn hơn đâu!

    Thanh nhàn là lãi
    "Xử thế nhược đại mộng,
    Hồ vi lao kỳ sinh".
    Kiếp phù sinh vinh nhục, nhục vinh,
    Liếc mắt đám mây trôi mấy chốc.
    Con tạo vật bắt đeo râu tóc,

    Nợ tang bồng phải trả mới là trai.
    Mảnh áo xiêm buộc lấy cái hình hài,
    Ngoài nghìn dặm chửa chồn chân ngựa ký.

    Hiền ngu thiên tải tri thùy thị,
    Phú quý bách niên năng kỷ hà?
    Hội công danh lớn nhỏ cũng là,
    Thôi mặn nhạt đã trải qua mùi thế.

    Tìm thú cũ hỏi thăm sơn thủy,
    Chén hoàng hoa ngồi lắng ngọn thu phong.
    Thảnh thơi một giấc bắc song.


    Núi cao trăng sáng

    "
    Tiếc thay kìa núi, nọ trăng!"

    Cao sơn nhất phiến nguyệt,
    Đã chơi trăng nên phải biết tình trăng.
    Sơn chi thọ đối nguyệt chi hằng,
    Sơn có nguyệt càng thêm cảnh sắc.
    Nguyệt quải hàn sơn thi bán bức,

    Sơn hàm minh nguyệt tửu thiên tôn.
    Trăng chưa già, núi hãy còn non,
    Núi chửa khuyết trăng vẫn tròn với núi.

    Rượu một bầu, thơ ngâm một túi,
    Góp gió trăng làm bạn với non sông.
    Núi kia tạc để chữ đồng,
    Trăng kia nhớ mặt anh hùng này chăng!

    Xinh thay kìa núi, nọ trăng!


    Hoài Cảm
    Tác giả: Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link
    Tình khách bâng khuâng mấy dậm đường
    Mai tàn, sen đã ngát mùi hương
    Màu thu vườn cũ nay sao nhỉ
    Hoa lạnh nơi này đã cợt sương.




     
Moderators: Ban Tang Du Tử

Chia sẻ trang này