50 câu thơ được tôn vinh trong ngày thơ vn lần viii

Thảo luận trong 'Tủ sách Thi ca' bắt đầu bởi whatcsvt100, 5/10/13.

Moderators: Ban Tang Du Tử
  1. whatcsvt100

    whatcsvt100 Lớp 8

    LINK PRC :Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link

    [​IMG]
    Cái này tớ lấy ở blog bác Nguyễn Trọng Tạo.vì đánh lại từ bản scan, vừa luận chữ vừa gõ nên có thể còn sai sót. Bạn nào thấy chưa đúng thì sửa hộ nhé.


    50 CÂU THƠ
    ĐƯỢC TÔN VINH TRONG
    NGÀY THƠ VIỆT NAM LẦN THỨ VIII(2010)

    Trước mắt việc đi mãi
    Trên đầu già đến rồi
    ( Nhất chi mai)
    THIỀN SƯ MÃN GIÁC

    Thôn trước thôn sau tựa khói lồng
    Bóng chiều dường có lại dường không
    (Thiên trường vãn vọng)
    TRẦN NHÂN TÔNG

    Giặc tan muôn thuở thăng bình
    Bởi đâu đất hiểm cốt mình đức cao
    ( Bạch Đằng giang phú)
    TRƯƠNG HÁN SIÊU

    Trì tham nguyệt hiện chăng buông cá
    Rừng tiếc chim về ngại phát cây
    [Mạn thuật kỳ 06 (Thú ông này) - Quốc âm thi tập]
    NGUYỄN TRÃI
    (Bài này cả bốn câu là:
    Bẻ cái trúc hòng phân suối
    Quét con am để chứa mây
    Trì tham nguyệt hiện chăng buông cá
    Rừng tiếc chim về ngại phát cây ).

    Tới đây những muốn dầm ngòi bút
    Chiếm cả dòng sông mài mực thơ
    ( Đề Báo Thiên tháp)
    PHẠM SƯ MẠNH

    Ơn vua chưa trả đỉnh đinh
    Mưa xuân nhuần thấm nhưng mình lạnh xương.

    Nguyễn Du

    Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo
    Nền cũ lâu đài bóng tịch dương
    ( Thăng Long thành hoài cổ )
    BÀ HUYỆN THANH QUAN

    Kim cổ miên man tình đất nước
    Sao mình làm mãi một thi ông?
    CAO BÁ QUÁT

    Sự đời thà khuất đôi tròng thịt,
    Lòng đạo xin tròn một tấm gương.
    ( Hồi 39 trong ngư tiều y thuật vấn đáp)
    NGUYỄN ĐÌNH CHIỂU

    Gạo đem vào giã bao đau đớn
    Gạo giã xong rồi, trắng tựa bông
    [ Văn thung mễ thanh - Ngục trung nhật kí ]
    HỒ CHÍ MINH

    Đã vay dòng máu thơm thiên cổ
    Phải trả cho ta mạch giống nòi
    ( Đi )
    TỐ HỮU

    Từ thuở mang gươm đi mở cõi
    Trời nam thương nhớ đất Thăng Long
    ( Nhớ Bắc)
    HUỲNH VĂN NGHỆ

    Lặng đi một phút cho câu hát
    Cùng với màu mây thấm tận lòng.
    [ Nghe hết câu chèo - Hoa trên đá (1984)]
    CHẾ LAN VIÊN

    Ngẩng đầu ngắm mãi chưa xong nhớ
    Hoa bưởi thơm rồi đêm đã khuya
    ( Buồn trăng)
    XUÂN DIỆU

    Cột nhà hàng xóm lên câu đối
    Em đọc tương tư giữa giấy hồng.
    ( Xuân tha hương)
    NGUYỄN BÍNH

    Ngoài phố mưa bay xuân bốc rượu
    Tấc lòng mong mỏi cháy tê tê.
    (Vọng nhân hành)
    THÂM TÂM

    Mắt trừng gửi mộng qua biên giới
    Đêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm.
    ( Tây tiến )
    QUANG DŨNG

    Mây hồng ngừng lại sau đèo
    Mình cây nắng nhuộm bóng chiều không đi.
    ( Tiếng sáo Thiên Thai )
    THẾ LỮ

    Những người muôn năm cũ
    Hồn ở đâu bây giờ.
    ( Ông đồ )
    VŨ ĐÌNH LIÊN

    Cái không mất thường ở trong nước mắt.

    ( Nhìn xem )
    NGUYỄN ĐÌNH THI

    Người đồng mình tự đục đá kê cao
    Quê hương
    Y PHƯƠNG

    Nén hương tắt khi mình chưa trọn kiếp
    Cầm chân hương đi suốt cuộc đời
    TRẦN NHUẬN MINH

    Người đi mỏi phố mùa chưa cúc
    Sắc áo vàng kia nở sớm ư?
    HẢI TỪ

    Đất trời cách một gang mây
    Và tôi cùng với luông cày toả hương.
    TRẦN ĐĂNG KHOA

    Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm
    Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ.
    TẾ HANH

    Những mùa hoa đại trắng
    Tiếng mõ chừng cũng thơm.
    VŨ TOÀN(nghe đâu ông này đạo thơ của người khác thì phải)


    Mà vườn hoa cũng lạ lùng
    Nghiêng tai nghe đến không cùng tiếng chim.
    ĐỊNH HẢI

    Người xa phơ phất hồn lau gió
    Thổi trắng chân đồi như khói pha
    HOÀNG HỮU

    Cảm ơn nhé chuồn chuồn bay thấp thoáng
    Đã cõng em qua tuổi học trò
    PHẠM KHẢI

    Vàng hoa trưa ấy còn bay phấn
    Thơm đến trưa này trưa mướp quê.
    SAO MAI

    Này mưa, này nhớ tả tơi
    Những mùa xuân của đời người có nhau
    HOÀNG VIỆT HẰNG

    Một câu quan họ mảnh như chỉ
    Xuyên suốt tâm hồn mọi nẻo quê

    YẾN LAN
    Cánh chim vội thế không hay biết
    Trái đất sau lưng đã trở mùa
    NGÔ QUÂN MIỆN

    Ở đây đá cũng duyên chồng vợ
    Nên Sầm Sơn mới thắm khúc tình ca.
    MAI NGỌC THANH

    Trời xanh
    Rơi
    Vài giọt Tháp Chàm
    VĂN CAO

    Hà Nội đêm buốt tê
    Mái buồn nghe sấu rụng
    CHÍNH HỮU

    Trận mưa thu ào qua
    Nắng lại xoè diêm đầu lá ướt
    VÂN LONG

    Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
    Có chở trăng về kịp tối nay.
    HÀN MẶC TỬ

    Mấy trăm năm thấp thoáng mộng bình yên
    HOÀNG CẦM

    Mặt đất thương bàn chân cuốc bộ
    mọc hàng cây để trò chuyện cùng người
    ANH NGỌC

    Xin mẹ cứ nhai trầu cho buổi chiều yên tĩnh
    Chưa tắt ngấn cười kia trăng khuyết lại tròn
    THANH THẢO

    Anh khoác ba lô về
    Đất trời dồn chật lại
    LÊ THỊ MÂY

    Thôi thì em đó tôi đây
    Không yêu nhau được dẫu đầy thương yêu
    PHẠM ĐỨC

    Tôi xin được chắc như đào gốc
    Để làm bạn cũ của mùa xuân
    VŨ DUY THÔNG

    Chị già đi như bậc đá kê mềm
    TRẦN ANH THÁI

    Quả chín trên cây giấu một nỗi xanh trời
    NGUYỄN NGỌC PHÚ

    Chiều đứng lặng nghe tiếng người cuối bãi
    Trăng lại treo mơ mộng trước hiên nhà
    HOÀNG TRẦN CƯƠNG

    Đừng hòng mong ta đốt những cánh rừng ta đã từng qua
    CHIM TRẮNG

    Bắc thang ta ghé lên trời
    Cầm trăng ta vẽ nên người ta yêu
    TRƯƠNG QUANG ĐƯỢC


    __________________
     
    Chỉnh sửa cuối: 9/6/15
Moderators: Ban Tang Du Tử

Chia sẻ trang này