Tuổi hoa ĐÔNG HÀ-NGUYỄN THỊ MỸ THANH

Thảo luận trong 'Tủ sách Văn học trong nước' bắt đầu bởi nguyenthanh-cuibap, 8/11/15.

Moderators: Bọ Cạp
  1. nguyenthanh-cuibap

    nguyenthanh-cuibap Cử nhân

    ĐÔNG HÀ
    Tg: Nguyễn Thị Mỹ Thanh
    XB: Tuổi hoa
    Loại: Hoa tím
    Định dạng: Epub-Pdf

    [​IMG]
    Chương 1
    Ngọn nến cuối cùng thổi mãi không tắt. Ngọn nến thứ mười tám, lì lợm và kiêu hãnh, chỉ hơi lao chao ánh lửa rồi vẫn sáng. Trong những tiếng cười reo của lũ bạn-“Thổi mạnh lên, Đông Hà!”, Đông Hà nghe như có tiếng thở dài của tuổi thơ. Nhắm mắt lại, Đông Hà quyết lần này phải phùng má thổi thật mạnh mới được. Rồi!!! Có một bóng tối nào chụp đến, làm Đông Hà mở vội mắt ra. Mình vừa thổi đó ư? Ngọn nến đã tắt. Đầu tim đèn tỏa ra một thứ khói trắng. Làn khói như nhắm đúng vào mắt Đông Hà mà lao thẳng tới. Và mùi cay hắc của nó cũng theo đó mà vào. Hơn ai hết, Đông Hà biết trên mi của mình có vương một giọt lệ.

    Tiếng vỗ tay của Diễm Phúc ngưng ngang, khi Diễm Phúc nhận thấy nét mặt khác thường của bạn.
    - Đông Hà, mi sao vậy?
    Đông Hà đáp như người ngủ mơ:
    - Sao? Ơ…có sao đâu!
    Có tiếng của Mùi Hương nghe trong vắt:
    - Mi mệt hở? Hay mi trúng gió? Nguy quá, tao phải cạo gió cho mi mới được.
    Rồi Xuân Lý:
    - Phải đấy! Mặt cô nàng tái nhợt hà. Tao đi lấy dầu nghen!
    Diễm Phúc ngăn lại:
    - Không phải đâu. Chắc có chuyện chi đây? Đông Hà, tao thấy mi buồn…
    Giọt nước mắt của Đông Hà, sau chữ “buồn” đó, rơi xuống. Ba đứa bạn trố mắt ngạc nhiên, rồi nhìn nhau dò hỏi. Biết chắc là không phải Đông Hà bị trúng gió rồi. Nhưng tại sao nhỏ lại đột nhiên thay đổi nét mặt như vậy?
    Mùi Hương bỗng nói, giọng đầy vẻ nghịch ngợm:
    - Xuân Lý, Diễm Phúc! Ra đây tao nói cái này cho nghe.
    Như cũng cảm thấy có một điều gì khá thú vị, Xuân Lý và Diễm Phúc theo Mùi Hương ra sân. Mùi Hương thì thầm:
    - Tao biết rồi. Tụi mi biết tại sao Đông Hà nó buồn không?
    - Tại sao? Tại sao?
    Mùi Hương đưa tay sửa cái nơ trên đầu, nói giọng hóm hỉnh:
    - Tụi mi chậm hiểu quá! Thì…cái “tên” Đơn…
    Mùi Hương chưa nói hết câu. Diễm Phúc giật mình:
    - Á à... cái “tên” Đơn! Vậy mà nghĩ không ra. Ủa, mà sao anh chàng không có mặt hôm nay nhỉ? Chẳng lẽ Đông Hà không cho anh ta biết ngày sinh nhật của nó?
    Xuân Lý nhăn mặt:
    - “Sức mấy” mà không biết. Chắc là có cho biết nhưng anh chàng không tới. Vì vậy mà Đông Hà nó buồn.
    Diễm Phúc thở ra:
    - Nếu đúng vậy thì tội cho Đông Hà quá! Hay là Đơn bận việc?
    - Mắc việc gì ngày chủ nhật? Tao nghĩ chắc Đơn chê Đông Hà nghèo.
    ...................................................................................................
    [​IMG]
    Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link
    Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link
    Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link
    nguồn:Tủ sách tuổi hoa​
     
    Chỉnh sửa cuối: 9/11/15
    chis, horungcn and hoang.le like this.
  2. vancuong7975

    vancuong7975 Banned

    Mạn phép chủ thớt! mình xin up thêm một số tác phẩm của nhà văn Nguyễn Thị Mỹ Thanh
    Nguồn: Isach.info
     

    Các file đính kèm:

Moderators: Bọ Cạp

Chia sẻ trang này