Truyện ngắn Người đàn bà và những giấc mơ -Trần Minh Nguyệt

Thảo luận trong 'Tủ sách Văn học trong nước' bắt đầu bởi nguyenthanh-cuibap, 5/8/17.

Moderators: Bọ Cạp
  1. nguyenthanh-cuibap

    nguyenthanh-cuibap Cử nhân

    NGƯỜI ĐÀN BÀ VÀ NHỮNG GIẤC MƠ
    Tập truyện
    Tác giả: Trần Minh Nguyệt
    Nhà xuất bản: Thanh Niên - 2011
    PDF text
    [​IMG]
    Vì lí do nghề nghiệp, tôi được dịp đọc khá nhiều truyện ngắn của Trần Minh Nguyệt. Mẫu số chung và cũng là ấn tượng sâu đậm nhất, mà tác giả nữ này gieo được vào lòng người đọc, qua những trang viết tâm huyết của mình, chính là sự nhẹ nhàng. Nhẹ nhàng cả trong cốt truyện lẫn chủ đề, nhẹ nhàng cả trong kỹ thuật biểu hiện lẫn ngôn từ diễn đạt.
    Lần này cũng vậy, đọc bản thảo “Người Đàn Bà Và Những Giấc Mơ” mà Trần Minh Nguyệt chuẩn bị cho xuất bản, sự nhẹ nhàng của những trang viết lại thuyết phục tôi - một độc giả thường xuyên lăn lộn với chữ nghĩa - một sự thuyết phục rất... nhẹ nhàng.
    Tôi vui vì Trần Minh Nguyệt không đổi mới cách viết (Đổi mới chưa chắc sẽ để lại được chút ấn tượng gì!) và vui hơn, khi nhận ra những truyện ngắn của Nguyệt vẫn chỉ là những câu chuyện đời thường, rất đời thường. Và vui nhất,
    là Nguyệt vẫn kể chuyện chứ không cố công viết truyện. Tôi thích lối kể chuyện đơn giản của tác giả này, đơn giản đến độ khi kể về những bi kịch, Trần Minh Nguyệt không sa đà thậm xưng như đa số những tác giả cùng thời. Có lẽ với Nguyệt, đó cũng chỉ là... những chuyện đời thường. Tác giả luôn hóa giải, một cách rất tự nhiên, những bi kịch cuộc sống bằng tấm lòng nhân hậu, và luôn kết thúc chuyện bằng lý lẽ tất yếu của tính nhân văn: phổ thông hóa triết lý “thường tâm an lạc” của đạo Phật đến người đọc.
    Nói một cách khác, Trần Minh Nguyệt luôn hướng những trang viết của mình (tất nhiên là cả tham vọng hướng được độc giả của mình) đi tìm sự thanh thản trong bất kỳ hoàn cảnh của muôn mặt đời thường. Một sự thanh thản luôn cần thiết được viết hoa để trở thành mục đích sống của những kẻ... trót mang lấy phận con người! Nhân vật của Nguyệt thường chật vật sống khi chưa thấu “lẽ đạo” và thanh thản sống khi “lẽ đạo” đã hòa nhập được vào máu thịt. Với Nguyệt, tôi nghĩ, làm người thật là khó nếu chưa tìm được con đường dẫn đến sự thanh thản. Mà con đường ấy có quá nhiều hầm hố “lục dục” phải vượt qua, và chỉ có thể vượt qua với động cơ “tâm định”. Vượt qua được, làm người thật dễ!
    Đừng mong (và cũng sẽ không bao giờ mong) tìm thấy những “đại sự” hay cả những điều “đao to búa lớn” trong những truyện ngắn của Trần Minh Nguyệt. Những điều “to lớn” ấy không hợp với “tạng viết” của Nguyệt. Ưu điểm lớn nhất của văn Trần Minh Nguyệt là... thanh thản kể chuyện, thanh thản truyền đạt, từ tốn và kiên nhẫn kiểu “mưa dầm
    thấm lâu”.
    Cũng đừng mong là sẽ tìm thấy những dụng công kỹ thuật trong cách viết của Trần Minh Nguyệt. Phong cách riêng của Nguyệt được hình thành trên nền tảng “kỹ thuật đến triệt tiêu thông số”, hay nói cách khác, kỹ thuật ở chỗ chẳng có... kỹ thuật nào lộ mặt. Viết đơn giản không hề là viết dễ!
    Tôi đã nghĩ thế này sau khi đọc những tác phẩm của Trần Minh Nguyệt: Nguyệt viết văn không để mưu cầu khoác lên mình một chức danh, càng không để tạo phương tiện khoe danh, mà đơn giản chỉ để chính mình... thanh thản và nếu được, người đọc truyện của mình cũng... thanh thản!
    Mong và tin, và cũng là lời chúc, Nguyệt luôn thanh thản!
    Sài Gòn, 6/2011
    NGUYỄN LIÊ
    N CHÂU
    [​IMG]
     

    Các file đính kèm:

    Chỉnh sửa cuối: 5/8/17
Moderators: Bọ Cạp

Chia sẻ trang này