Những bài thơ được phổ nhạc. Mang nhạc vào thơ

Thảo luận trong 'Tủ sách Thi ca' bắt đầu bởi tuonglai, 29/12/13.

Moderators: Ban Tang Du Tử
  1. tuonglai

    tuonglai Lớp 5

    Nhân gian thường mong muốn có được một tình duyên trọn vẹn, cuộc đời đẹp đẽ từ đó. Nhưng có một nhà thơ rất dị, gắn chặt đời mình với hai câu thơ dị " Đời chỉ đẹp khi còn giang dở/Tình mất vui khi đã vẹn câu thề". Người thi sĩ ấy tên là Hồ Dzếnh, với bài thơ "Ngập ngừng". Bài thơ được nhiều nhạc sĩ lấy ý thơ mang vào tác phẩm của mình. Nhạc sĩ Trần Thiện Thanh đã phổ nhạc bài thơ thành nhạc phẩm có tựa đề "Chuyện hẹn hò".
    Con cá lọt lưới bao giờ cũng là con cá to nhất!

    Bài thơ Ngập ngừng

    Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé!
    Ðể lòng buồn tôi dạo khắp trong sân
    Ngó trên tay, thuốc lá cháy lụi dần...
    Tôi nói khẽ: gớm, làm sao nhớ thế?

    Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé!
    Em tôi ơi! tình có nghĩa gì đâu?
    Nếu là không lưu luyến buổi sơ đầu?
    Thuở ân ái mong manh như nắng lụa
    Hoa bướm ngập ngừng, cỏ cây lần lữa
    Hẹn ngày mai mùa đến sẽ vui tươi
    Chỉ ngày mai mới đẹp, ngày mai thôi!

    Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé!
    Tôi sẽ trách - cố nhiên! - nhưng rất nhẹ
    Nếu trót đi, em hãy gắng quay về
    Tình mất vui khi đã vẹn câu thề
    Ðời chỉ đẹp những khi còn dang dở
    Thư viết đừng xong, thuyền trôi chớ đỗ
    Cho nghìn sau... lơ lửng... với nghìn xưa...

    bài thơ được phổ nhạc

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 30/10/21
    tuyetvu08 thích bài này.
  2. tuonglai

    tuonglai Lớp 5

    Một bài thơ hay của Hoài Vũ, "Hoàng hôn lặng lẽ".Bài thơ đọc rất thấm đẫm tình cảm, sự yêu đời...
    Quê hương, làng quê giờ chỉ thấy trong thơ tình cảm trong sáng của thời xưa ấy...
    Bài thơ được nhạc sĩ Thuận Yến phổ nhạc thành nhạc phẩm "Chia tay hoàng hôn".

    Bài thơ Hoàng hôn lặng lẽ

    Anh phải về thôi, xa em thôi!
    Ngoài kia phiên chợ vãn lâu rồi
    Giọt nắng cuối ngày rơi xuống tóc
    Mà lời từ biệt chẳng lên môi.

    Anh phải về thôi, xa em thôi!
    Xa vườn xưa, đôi chiền chiện tha mồi
    Hoa khế rụng tím ngầm hầm bí mật
    Ðể mãi lòng ta xao xuyến bồi hồi....

    Anh như cơn gió bay khắp chốn
    Ðể lại mình em với ruộng, với vườn
    Mồ hôi đổ giữa ngày mùa bận rộn
    Nước mắt trào lạnh buốt những đêm sương!

    Xa em, anh như tia nắng đi trên cát
    Thèm một dòng sông, những cánh đồng...
    Xa em, anh như người hát sau đêm hát
    Chỉ thấy gió vật vờ qua những tấm phông.

    Anh đi em nhé! Lòng nhủ khẽ
    Hoàng hôn cũng về, dịu êm và lặng lẽ
    Một tiếng còi tầu vọng lại phía sông xa
    Như muốn nhắc thầm anh: Cơn bão sắp đi qua...
    bài thơ được phổ nhạc
     
    Chỉnh sửa cuối: 30/10/21
  3. tuonglai

    tuonglai Lớp 5

    Một trong những bài hát thấm đẫm tình yêu nhất của dòng nhạc tình Việt Nam, đó là nhạc phẩm "Thà như gọt mưa" của nhạc sĩ Phạm Duy. Mọi người cứ ngỡ, bài hát được phổ nhạc từ bài thơ "Khúc tình buồn" của chàng thi sĩ lãng du Nguyễn Tất Nhiên. Tuy nhiên một bài thơ khác của Nguyễn Tất Nhiên cũng đóng góp vào bài hát, đó là bài thơ "Duyên tình con gái Bắc".
    Cả hai bài thơ đều rất hay, làm nên một bản nhạc để đời!

    Bài thơ Khúc tình buồn

    (1)
    Người từ trăm năm
    về qua sông rộng
    ta ngoắc mòn tay
    trùng trùng gió lộng

    (thà như giọt mưa
    vỡ trên tượng đá
    thà như giọt mưa
    khô trên tượng đá
    có còn hơn không
    mưa ôm tượng đá)

    Người từ trăm năm
    về khơi tình động
    ta chạy vòng vòng
    ta chạy mòn chân
    nào hay đời cạn

    (thà như giọt mưa
    vỡ trên tượng đá
    thà như giọt mưa
    khô trên tượng đá
    có còn hơn không
    mưa ôm tượng đá)

    Người từ trăm năm
    về như dao nhọn
    ngọt ngào vết đâm
    ta chết âm thầm
    máu chưa kịp đổ

    (thà như giọt mưa
    vỡ trên tượng đá
    thà như giọt mưa
    khô trên tượng đá
    có còn hơn không
    mưa ôm tượng đá)

    (2)
    Thà như giọt mưa
    gieo xuống mặt người
    vỡ tan vỡ tan
    nào ta ân hận
    bởi còn kịp nghe
    nhịp run vồi vội
    trên ngọn lông măng

    (người từ trăm năm
    vì ta phải khổ)
    (1970)

    Bài thơ Duyên tình con gái Bắc

    Ta sẽ về thương lại nhánh sông xưa
    Thương lại bóng hình người năm năm trước…

    Em nhớ giữ tính tình con gái Bắc
    Nhớ điêu ngoa nhưng giả bộ ngoan hiền
    Nhớ dịu dàng nhưng thâm ý khoe khoang
    Nhớ duyên dáng, ngây thơ mà xảo quyệt!

    Ta sẽ nhớ dặn dò lòng nên tha thiết
    Nên vội vàng tin tưởng chuyện vu vơ
    Nên yêu đương bằng khuôn mặt khờ khờ
    Nên hùng hổ để đợi giờ thua thiệt!

    Nghe nói em vừa thi rớt Luật
    Môi trâm anh tàn héo nụ xa vời
    Mắt công nương thầm khép mộng chân trời
    Xin tội nghiệp lần đầu em thất vọng!

    (Dù thật sự cũng đáng đời em lắm
    Rớt đi Duyên, rớt để thương người!)
    Ta – thằng ôm hận tú tài đôi
    Không biết tìm ai mà kể lể

    Chim lớn thôi đành cam rớt lệ
    Ngày ta buồn thần thánh cũng thôi linh!
    Nếu vì em mà ta phải điên tình
    Cơn giận dữ đã tận cùng mê muội

    Thì đừng sợ, Duyên ơi, thiên tài yếu đuối
    Tay tre khô mối mọt ăn luồn
    Dễ gãy dòn miểng vụn tả tơi xương
    Khi tàn bạo siết cổ người yêu dấu!

    Em chẳng bao giờ rung động cũ
    Ta năm năm nghiệt ngã với tình đầu
    Nên trở về như một con sâu
    Lê chân mỏng qua những tàn cây rậm

    Nuôi hy vọng sau ngàn mưa nắng lậm
    Lá xanh em chưa dấu lở loang nào
    Ðể ta còn thi sĩ nhất loài sâu
    Nhìn lá nõn, tiếc, thèm… đâu dám cắn!

    Nếu vì em mà thiên tài chán sống
    Thì cũng vì em ta ngại bước xa đời!

    bài thơ được phổ nhạc
     
    Chỉnh sửa cuối: 12/1/23
  4. tuonglai

    tuonglai Lớp 5

    mùa xuân, thế là mùa xuân đã đến rồi. mùa xuân của tình yêu đất trời, con người và những sự vật. ta muốn là mùa xuân nho nhỏ, lặng lẽ dâng cho đời...
    nhà thơ Thanh Hải có một tuyệt phẩm để đời là bài thơ "Mùa xuân nho nhỏ", ông sáng tác khi đang trên giường bởi bạo bệnh. một bài thơ tràn đầy yêu thương và lạc quan. bài thơ đã được nhạc sĩ Trần Hoàn phổ nhạc có cùng tựa đề "Một mùa xuân nho nhỏ".

    bài thơ Mùa xuân nho nhỏ

    Mọc giữa dòng sông xanh
    Một bông hoa tím biếc
    Ơi con chim chiền chiện
    Hót chi mà vang trời
    Từng giọt long lanh rơi
    Tôi đưa tay tôi hứng.

    Mùa xuân người cầm súng
    Lộc giắt đầy quanh lưng
    Mùa xuân người ra đồng
    Lộc trải dài nương mạ
    Tất cả như hối hả
    Tất cả như xôn xao

    Ðất nước bốn nghìn năm
    Vất vả và gian lao
    Ðất nước như vì sao
    Cứ đi lên phía trước.

    Ta làm con chim hót
    Ta làm một cành hoa
    Ta nhập vào hòa ca
    Một nốt trầm xao xuyến.

    Một mùa xuân nho nhỏ
    Lặng lẽ dâng cho đời
    Dù là tuổi hai mươi
    Dù là khi tóc bạc.

    Mùa xuân ta xin hát
    Câu Nam ai, Nam bình
    Nước non ngàn dặm mình
    Nước non ngàn dặm tình
    Nhịp phách tiền đất Huế...

    Trong lòng mỗi người, hẳn ai cũng muốn mình cũng là mùa xuân nho nhỏ!
     
    Chỉnh sửa cuối: 30/10/21
  5. tuonglai

    tuonglai Lớp 5

    giới hạn của nỗi buồn ở đâu?nhà thơ Thanh Tâm Tuyền viết lên thi phẩm "Lệ đá xanh", được nhạc sĩ Phạm Đình Chương đồng cảm và phổ nhạc thành nhạc phẩm "Nửa hồn thương đau",bài thơ cũng được nhạc sĩ Cung Tiến phổ nhạc với cùng tựa đề "lệ đá xanh".

    bài thơ Lệ đá xanh

    tôi biết những người khóc lẻ loi
    không nguôi một phút
    những người khóc lệ không rơi ngoài tim mình
    em biết không
    lệ là những viên đá xanh
    tim rũ rượi
    đôi khi anh muốn tin
    ngoài trời chỉ còn trời sao là đáng kể
    mà bên những vì sao lấp lánh đôi mắt em
    đến ngày cuối
    đôi khi anh muốn tin
    ngoài đời thơm phức những trái cây của thượng đế
    mà bên những trái cây ngọt ngào đôi môi em
    nguồn sữa mật khởi đầu
    đôi khi anh muốn tin
    ngoài đời đầy cỏ hoa tinh khiết
    mà bên cỏ hoa quyến rũ cánh tay em
    vòng ân ái
    đôi khi anh muốn tin
    ôi những người khóc lẻ loi một mình
    đau đớn lệ là những viên đá xanh
    tim rũ rượi.
     
    Chỉnh sửa cuối: 30/10/21
  6. tuonglai

    tuonglai Lớp 5

    tình yêu, ai cũng có, nó đến từ khi chưa gặp, đến trước từ giấc mơ...
    Chưa gặp em, tôi vẫn nghĩ rằng: Có nàng thiếu nữ đẹp như trăng, Mắt xanh lả bóng dừa hoang dại...
    đó là những câu thơ tuyệt hay của nhà thơ Đinh Hùng. Nhạc sĩ Phạm Đình Chương với tài hoa tuyệt vời của mình đã phổ nhạc bài thơ "Tự tình dưới hoa" của Đinh Hùng, thành nhạc phẩm "Mộng dưới hoa".tuyệt phẩm thơ hay đã thành nhạc phẩm để đời.
    chú ý câu thơ và lời bài hát: "Mắt xanh lả bóng dừa hoang dại" , lả chứ không phải là , lầm lẫn mất đi cái hay và vẻ đẹp của câu thơ.

    Tự Tình Dưới Hoa


    Chưa gặp em, tôi vẫn nghĩ rằng:
    Có nàng thiếu nữ đẹp như trăng,
    Mắt xanh lả bóng dừa hoang dại,
    Thăm thẳm nhìn tôi không nói năng.

    Bài thơ hạnh ngộ đã trao tay,
    Ôi mộng nào hơn giấc mộng này?
    Mùi phấn em thơm mùi hạ cũ,
    Nửa như hoài vọng, nửa như say.

    Em đến như mây, chẳng đợi kỳ,
    Hương ngàn gió núi động hàng mi.
    Tâm tư khép mở đôi tà áo,
    Hò hẹn lâu rồi – Em nói đi.

    Em muốn đôi ta mộng chốn nào?
    Ước nguyền đã có gác trăng sao
    Truyện tâm tình: dưới hoa thiên lý,
    Còn lối bâng khuâng: Ngõ trúc đào

    Em chẳng tìm đâu cũng sẵn thơ,
    Nắng trong hoa với gió bên hồ
    Dành riêng em đấy. Khi tình tự,
    Ta sẽ đi về những cảnh xưa

    Rồi buổi ưu sầu, em với tôi
    Nhìn nhau cũng đủ lãng quên đời
    Vai kề một mái thơ phong nguyệt
    Hạnh phúc xa xa mỉm miệng cười .










     
    Chỉnh sửa cuối: 30/10/21
    tamchec thích bài này.
  7. tuonglai

    tuonglai Lớp 5

    Giáo sư dạy triết học làm thơ! đời thật lạ kỳ!
    Nhưng nếu những bài thơ ấy, đầy lãng mạn và bay bổng thì cuộc đời còn lạ kỳ hơn nữa!
    người ấy từng viết:" Mỗi lần làm xong một bài thơ. Tôi đều muốn dứt bỏ chỗ đông người. Trở về nơi sum họp của trăng sao. Mà đọc lên những lời tình ái say mê. Mà đọc lên những lời đắm đuối. Như những sao đêm sao chìm trong bóng tối..."
    con người lạ kỳ ấy là thi sỹ có tên gọi Nguyên Sa!
    ...Tháng sáu trời mưa, trời mưa không dứt/ trời không mưa anh cũng lạy trời mưa...
    những dòng nhạc ấy ngân lên trong hồn, hẳn ai cũng đã từng.
    Bài thơ "Tháng sáu trời mưa" của Nguyên Sa đã được Hoàng Thanh Tâm phổ nhạc thành nhạc phẩm cùng tựa đề.Ngô Thụy Miên dựa trên ý thơ của bài để làm nên nhạc phẩm "Tình khúc tháng sáu".
    Bài thơ đã đóng đinh định mệnh cùng tháng sáu. nhắc đến tháng sáu là nhớ đến bài thơ.
    Thái Hiền ca "Tháng sáu trời mưa" rất hay. Thanh Lan ca "Tình khúc tháng sáu" tuyệt vời.

    bài thơ Tháng sáu trời mưa

    Tháng sáu trời mưa, trời mưa không dứt
    Trời không mưa anh cũng lạy trời mưa
    Anh lạy trời mưa phong toả đường về
    Và đêm ơi xin cứ dài vô tận

    Ðôi mắt em anh xin đừng lo ngại
    Mười ngón tay đừng tà áo mân mê
    Ðừng hỏi anh rằng: có phải đêm đã khuya
    Sao lại sợ đêm khuya, sao lại e trời sáng...

    Hãy dựa tóc vào vai cho thuyền ghé bến
    Hãy nhìn nhau mà sưởi ấm trời mưa
    Hãy gửi cho nhau từng hơi thở mùa thu
    Có gió heo may và nắng vàng rất nhẹ

    Và hãy nói năng những lời vô nghĩa
    Hãy cười bằng mắt, ngủ bằng vai
    Hãy để môi rót rượu vào môi
    Hãy cầm tay bằng ngón tay bấn loạn

    Gió có lạnh hãy cầm tay cho chặt
    Ðêm có khuya em hãy ngủ cho ngoan
    Hãy biến cuộc đời thành những tối tân hôn
    Nếu em sợ thời gian dài vô tận

    Tháng sáu trời mưa ,em có nghe mưa xuống
    Trời không mưa em có lạy trời mưa?
    Anh vẫn xin mưa phong toả đường về
    Anh vẫn cầu mưa mặc dầu mây ảm đạm

    Da em trắng anh chẳng cần ánh sáng
    Tóc em mềm anh chẳng thiết mùa xuân
    Trên cuộc đời sẽ chẳng có giai nhân
    Vì anh gọi tên em là nhan sắc

    Anh sẽ vuốt tóc em cho đêm khuya tròn giấc
    Anh sẽ nâng tay em cho ngọc sát vào môi
    Anh sẽ nói thầm như gió thoảng trên vai
    Anh sẽ nhớ suốt đời mưa tháng sáu.
     
    Chỉnh sửa cuối: 30/10/21
    bichdinh and tamchec like this.
  8. tuonglai

    tuonglai Lớp 5

    ..."Nắng Sài Gòn, anh đi mà chợt mát, bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông, anh vẫn yêu mầu áo ấy vô cùng..."
    Thơ Nguyên Sa lãng mạn, nhẹ nhàng và bay bổng. đọng lại lịch sử của thời gian...
    bài thơ "Áo lụa Hà Đông" của Nguyên Sa được Ngô Thụy Miên phổ nhạc, thành nhạc phẩm cùng tên bài thơ.
    bài thơ Áo lụa Hà Đông

    Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt mát
    Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông
    Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
    Thơ của anh vẫn còn nguyên lụa trắng

    Anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắn
    Mà mùa thu dài lắm ở chung quanh
    Linh hồn anh vội vã vẽ chân dung
    Bày vội vã vào trong hồn mở cửa

    Gặp một bữa anh đã mừng một bữa
    Gặp hai hôm thành nhị hỉ của tâm hồn
    Thơ học trò anh chất lại thành non
    Và đôi mắt ngất ngây thành chất rượu

    Em không nói đã nghe lừng giai điệu
    Em chưa nhìn mà đã rộng trời xanh
    Anh đã trông lên bằng đôi mắt chung tình
    Với tay trắng em vào thơ diễm tuyệt

    Em chợt đến, chợt đi, anh vẫn biết
    Trời chợt mưa, chợt nắng chẳng vì đâu
    Nhưng sao đi mà không bảo gì nhau
    Để anh gọi, tiếng thơ buồn vọng lại

    Để anh giận mắt anh nhìn vụng dại
    Giận thơ anh đã nói chẳng nên lời
    Em đi rồi, sám hối chạy trên môi
    Những ngày tháng trên vai buồn bỗng nặng

    Em ở đâu, hỡi mùa thu tóc ngắn
    Giữ hộ anh màu áo lụa Hà Đông
    Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
    Giữ hộ anh bài thơ tình lụa trắng.

     
    Chỉnh sửa cuối: 30/10/21
    tamchec thích bài này.
  9. tuonglai

    tuonglai Lớp 5

    ...chiều ấy ta như hai đứa trẻ, anh dắc tay em chạy giữa mưa. cùng vui quá và cùng run quá, bỏ hết sau lưng mọi bến bờ...
    ai đã yêu và có được một tình yêu trong sáng và đẹp đẽ như vậy? anh nắm tay em cùng đi tới chân trời ước mơ...
    có người nói 'cuộc đời không như là mơ, mà cuộc đời thường giết chết giấc mơ". tôi không muốn tin, hãy để cho tình yêu bay cao và chọn vẹn...
    bài thơ "Buổi chiều ấy" của nhà thơ Nguyễn Đình Thi được nhạc sĩ Hoàng Hiệp phổ thành nhạc phẩm "Chiều ấy" đã đi vào lòng người.

    bài thơ Buổi chiều ấy

    Buổi chiều ấy như hai đứa trẻ
    Anh dắt tay em chạy giữa mưa
    Cùng vui quá và cùng run quá
    Đến nơi chưa từng biết bao giờ

    Như hai con chim trên mặt biển
    Bay giữa mênh mông sóng nước mờ
    Chỉ có mây trời và gió lớn
    Làm bạn cho ta bay mãi xa

    Tìm thấy nhau rồi không lạc nữa
    Anh dắt tay em chạy giữa mưa
    Quên những chông gai quên tất cả
    Để lại sau lưng mọi bến bờ.

    dạng lời bài hát Chiều ấy, thơ vần hơn

    Chiều ấy ta như hai đứa trẻ
    Anh dắt tay em chạy dưới mưa
    Cùng vui quá và cùng run quá
    Ta đến nơi chưa từng biết bao giờ

    Chiều ấy ta như hai đứa trẻ
    Anh dứt tay em chạy dưới mưa
    Như hai con chim bay trên mặt biển
    Bay trong mênh mông trên sóng chập chùng

    Chiều ấy ta không lạc nhau nữa
    Anh dắt tay em chạy dưới mưa
    Quên chông gai và quên tất cả
    Bỏ hết sau lưng mọi bến bờ.
     
  10. tuonglai

    tuonglai Lớp 5

    Khi tình yêu còn là kỷ niệm, một lúc nào đó, quá khứ chợt ừa về, thì ra vẫn chưa nguôi ngoai như đã tưởng...
    bài thơ "Đánh mất" của Thanh Nguyên, được nhạc sỹ Hoàng Hiệp phổ nhạc cùng tựa đề.

    nguyên bản bài thơ Đánh mất

    Ngày xưa em như chiếc bóng
    bên anh nhỏ nhoi thầm lặng
    Mười năm em tan ra thành vệt nắng
    Gió thốc lên chỉ còn đám bụi mờ
    Chuyện tình mình sót lại mấy câu thơ…

    Mười năm, anh không ra đi mà như người trở lại
    Ướt đẫm tim anh nước mắt em chiều ấy
    Em trở lại hay thời gian trở lại?
    Anh cố đoán đằng sau vầng trán ấy
    Cô bé ngày xưa, em đang nghĩ gì
    Đang nghĩ gì van em nói ra đi…



    có người cảm nó và diễn dịch nó thành văn xuôi rất mùi!

    Mười năm, em vẫn bé nhỏ như ngày chia tay, có đúng như vậy? Vẫn xanh non màu lá xưa anh hái – một nhành lan chưa kịp nở hoa. Lối hẹn xưa cỏ phủ nhạt nhòa….
    Ai cắm sẵn trong bình mấy nhành lan tím. Nhờ hoa dạy anh cách mở đầu câu chuyện. Mắt em màu cà phê nâu đen, trong ly anh đôi mắt ấy nhìn lên, sâu lắng… Rạng rỡ môi em – nụ cười cuối ngày của nắng, gió dường như dừng lại chỗ em ngồi. Chút hương nào gợi nhớ xa xôi…
    Em trở lại hay thời gian trở lại? Anh cố đoán đằng sau vầng trán ấy, cô bé ngày xưa, em đang nghĩ gì?
     
  11. tuonglai

    tuonglai Lớp 5


    • một nhạc phẩm để đời của Phạm Đình Chương " Người đi qua đời tôi" , phổ từ thơ của Trần Dạ Từ, bài thơ " thơ cũ của nàng".

      Thơ Cũ Của Nàng


    • Người đi qua đời tôi
      Trong những chiều đông sầu
      Mưa mù lên mấy vai
      Gió mù lên mấy trời
      Mây mù lên mấy biển

      Người đi qua đời tôi
      Hồn lưng mùa rét mướt
      Đường bay đầy lá mùa
      Vàng xưa đầy dấu chân
      Lòng vắng như ngày tháng
      Đen tối vùng lãng quên

      Người đi qua đời tôi
      Chiều ầm vang tiếng sóng
      Bàn tay mềm khói sương
      Tiếng hát nào hơ nóng

      Người đi qua đời tôi
      Nghe những lời linh hồn
      Phi lao dài tiếng ru
      Êm ái lòng hối tiếc
      Trên lối về nghĩa trang
      Trong mộ phần tối đen

      Người đi qua đời tôi
      Không nhớ gì sao người

      Em đi qua đời anh
      Không nhớ gì sao em.
     
    tamchec thích bài này.
  12. tuonglai

    tuonglai Lớp 5

    Thoáng hương qua- chút hương tình ngậm ngùi đọng lại của Phạm Thiên Thư

    Theo lời kể của Phạm Thiên Thư, năm 1954, khi ông 14 tuổi, từ quê nhà Hải Phòng, ông cùng gia đình di cư vào Sài Gòn. Sau khi học xong Tú tài, Phạm Thiên Thư theo học tại trường Phật học Vạn Hạnh và xuống tóc đi tu vào năm 1964. Trong thời gian tu học tại chùa từ 1964 – 1973, ông vô tình chứng kiến mối “hương tình” của một chú tiểu trong chùa và một cô bé Phật tử. Nhưng tình yêu chưa kịp đơm bông, nở nhuỵ, thì cô bé qua đời, cảm xúc trước hoàn cảnh bi thiết đó, ông đã viết bài thơ Thoáng Hương Qua. Cũng theo lời kể của nhà thơ thì cả chú tiểu và cô bé Phật tử khi đó mới chỉ chừng 15-16 tuổi. Cô thường xuyên lui tới chùa nghe chú tiểu tụng kinh, đánh chuông. Họ đứng gần nhau và cùng lặng im đọc kinh, cầu nguyện.tất cả chỉ là “thoáng hương qua”, thanh thanh, dịu dịu. Mối tình chỉ vỏn vẹn đổi trao ở những cái nhìn ngỡ như vô tình. Dường như chưa bao giờ họ nhìn vào mắt nhau, chưa bao giờ trò chuyện, chỉ là những khoảng khắc bất chợt thoáng qua nhau mỗi khi cô gái lên chùa lễ Phật nhưng đã ghi dấu sâu sắc trong lòng.
    Bài thơ để lại những bâng khuâng và chút ngậm ngùi. Nhạc sĩ Phạm Duy đã phổ nhạc bài thơ, nó có tựa là" Em lễ chùa này".

    Ðầu xuân em lễ chùa này

    Có búp lan vàng khép nép

    Vườn trong thoáng làn hương bay

    Bãi sông lạc con bướm đẹp

    Vào hạ em lễ chùa này

    Trên đồi trái mơ ửng chín

    Lò hương có làn trầm bay

    Vờn trên bờ tóc bịn rịn

    Giữa thu em lễ chùa này

    Lầu chuông có con chim hót

    Tiếng ca theo làn gió may

    Lá vàng sương gieo nhẹ hạt

    Sang đông em lễ chùa này

    Ngoài sân có mưa bụi bay

    Hắt hiu trong cành gió bấc

    Vườn chùa rụng cánh lan gầy


    Cuối đông đưa em tới đây

    Trong lòng áo quan gỗ trắng

    Tóc em tợ óng làn mây

    Cội hoa tưởng ai trầm lặng

    Em vừa nằm xuống đất này

    Vườn trong có bông đào nở

    Con bướm chập chờn hương bay

    Quơ sợi râu vàng bỡ ngỡ

    Nắm đất nào vừa lấp mộ

    Có con chim hót đầu cành

    Tiếng tan trên giòng suối xanh

    Nước ơi sao buồn nức nở

    Bây giờ tôi biết em đâu

    Cuối vườn nụ mai nhiệm mầu

    Vừa thoát làn hương trinh bạch

    Em ơi! Mây đã qua cầu…

    bài hát được phổ nhạc
     
    Chỉnh sửa cuối: 12/11/21
    DgHien thích bài này.
Moderators: Ban Tang Du Tử

Chia sẻ trang này