TỂ TƯỚNG LƯU GÙ Tác giả: Ân Văn Thạc Link: Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link Đoạn kết do bạn tamnt07 bổ sung thêm (post ngày 02.01.2010): Hồi Kết Trên con đường cũ đất Sơn Đông, bóng chiều đã ngả, chỉ thấy một chiếc xe đi sau kéo sau một con lừa lúc la lúc lắc trên đường, người cưỡi lừa và người trên xe cười cười, nói nói. Ai đó vậy? Người cưỡi lừa là đương triều tể tướng Lưu Dung. Xe sau, ngồi trên là vợ ông, Lâm Đại Hà, và cặp vợ chồng Văn Thừa, Kỷ Hà. Lưu Dung hỏi: - Văn Thừa này, phòng của ta, ngươi đã đi xem chưa? Văn Thừa nói: - Chưa ạ, dân chúng coi giùm cho rồi ạ? Lưu Dung cười bảo: - Trước hãy nói tình người, sau hãy trách cứ. Lâm đại gia nói: - Dân chúng mến quan vì tấm lòng yêu dân, thì đâu dám trách gì. Lưu Dung nói: - Hai chữ “yêu dân" ấy làm sao ta đảm đương nổi. Ta chỉ là một lão nhà quê thôi. Số là sau khi trị tội Hòa Thân, hoàng đế Gia Khánh biết tấm lòng yêu nước của Lưu Dung, phong cho làm Thể Nhân các đại học sĩ, Thái tử Thái Bảo. Nhưng Lưu Dung từ chối xin được về nghỉ ở Chư Thành Sơn Đông. Cửu Vương gia nghe thấy, vội chạy đến dinh của Lưu Dung mắng rằng: - Chà chà Lưu Gù ơi Lưu Gù, đấu đá xong Hòa Thân lui về nhà hưởng phúc lành đấy hả? Lưu Dung nói: - Xin Vương gia đến chơi Chư Thành một chuyến xem tôi đón tiếp Ngài như thế nào? Cửu Vương gia vội nói: - Thôi lý lẽ làm gì? Triều đình đang cần người. Vua Gia Khánh mới sửa sang triều chính, việc lớn nhỏ đang chờ có người lo cho đây! Lưu Dung nói: - Giang sơn rồi sẽ có nhân tài xuất hiện. Vẻ đẹp trăm năm lo gì chẳng có người chăm. Tôi đã đến lúc phải nghỉ rồi! Cửu Vương gia hạ giọng bảo: - Ngươi đi về có cần tiền, cứ đến ta! Lưu Dung cười bảo: - Lưu tôi vốn ngày dát dua! Cứ nghe đến hai chữ “tiền tài", đã sợ người khác lại cho là thế nọ thế kia rồi! Cửu Vương gia bảo: - Ta không nói chơi đâu, cần thì cứ lấy. Ta cũng là thành tâm thôi. Bây giờ già rồi, nhiệt tình cũng chẳng còn bao nhiêu nữa! Lưu Dung nói: - Ở triều dễ khiến người già sớm! Hai người bàn bạc một hồi, rồi nói chuyện phiếm. Cửu Vương gia đem sự thể nói với vua Gia Khánh. Vua Gia Khánh cảm động, bảo: - Về thì về thôi! Ta đã cố giữ mà không nổi. Chỉ bảo Lưu Dung trước khi đi, đến ta tiễn một chén rượu! Ngày lên đường đã tới, Lưu Dung dẫn vợ là Lâm Đại Hà cùng Văn Thừa, Kỷ Hà đến Tử Cấm Thành. Vua Gia Khánh cho bầy tiệc ở vườn ngự, để sẵn bút mực, thấy Lưu Dung đến, liền ra đón. Lưu Gù giới thiệu vợ mình với vua Gia Khánh. Lâm Đại gia vội đến bái lạy. Vua Gia Khánh nói: - Lưu ái khanh, một nhà của ngươi thế là được sum họp, chỉ có ta mỗi ngày trước việc triều đình thêm lo lắng, bận tâm thôi. Lưu Dung vội nói: - “Chín vạn dặm đất nước ta, đâu chẳng là giang sơn của đức vua". Gia Khánh nói: - Khanh đi rồi, núi cao, sông rộng, biết ngày nào trở lại. Ta có hai việc nói với khanh. Lưu Dung vội nói: - Thần đâu dám! Vua Gia Khánh nói: - Thứ nhất, dù khanh đến đâu, cũng hãy nhớ đó là giang sơn nhà Đại Thanh. Thứ hai, trẫm biết ngươi làm thơ, viết chữ đều giỏi, trẫm xin ngươi mấy chữ. Lưu Dung nói: - Muôn tâu, thần thật đáng tội chết. Vua Gia Khánh nói: - Lưu ái khanh không phải người thường, đừng ngại. Lưu Dung biết vua mến tài mình, liền nghĩ một bài thơ rồi hạ bút viết. Vua Gia Khánh ngâm xong chỉ còn biết gật đầu, ưng ý, liền cầm lấy chén rượu nói: - Lưu ái khanh, lên đường bình an! Lưu Dung và Lâm Đại gia đều chúc vua "muôn tuổi! muôn tuổi!" rồi ra khỏi đại nội, cùng Văn Thừa, Kỷ Hà đi ra ngoài thành. Bài thơ Lưu Dung viết tặng vua Gia Khánh thế nào? Nguyên văn như sau: Mưa nhuần cây cỏ mấy trăm năm, Rờ rỡ chim hoa, giấc ngủ lành... Thiên hạ thái bình, ngày tháng rảnh. Xa, thư (1) muôn dặm thảy giang san Chú thích: (1)Thư đồng văn, xa đồng quỹ: ý nói đất nước thống nhất, giàu mạnh, có nền văn hóa cao (ND). Kết Thúc. Nguồn ebook: e-thuvien.com (badboy29 post ngày 31.12.2009)
Tên truyện: Tể tướng Lưu gù Thể loại: Tiểu thuyết dã sử Tác giả: Ân Văn Nghiễn Giữa đất trời sừng sững một cái cân Nhân dân chính là quả cân Ngài là quả cân giữ cho giang sơn yên ổn thăng bằng Nào là công danh, nào là tham vọng Nào là thẳng ngay, nào là gian dối Ngài luôn luôn phân định rạch ròi Lưng gù nhưng tấm lòng ngay thẳng Nghiêm minh mà vẫn vui tươi Ngài để lại cho đời bao tiếng thơm Còn mãi mãi lưu truyền cho hậu thế... Hai nhân vật đại diện cho hai phái, thực học, trung nghĩa và gian manh xu nịnh. Đó là Lưu Dung và Hòa Thân. Một bên hết lòng vì nước, vì dân, một bên chỉ lo lấy lòng Càn Long để vơ vét của cải về nhà mình. Truyện được viết dưới dạng dã sử, có chọn lựa, với lối nhìn dân gian, sâu sắc, hóm hỉnh, chửi vua quan xưa với những tuyệt chiêu... Càn Long trong truyện cũng là một nhân vật được ngòi bút của Ân Văn Nghiễn tung hứng, nướng trên lửa và đùa chọc khá nhiều pha đến nơi, đến chốn... Thông tin về ebook : TỂ TƯỚNG LƯU GÙ Tác giả : Ân Văn Nghiễn Ngô Văn Phú và Lê Bầu dịch Theo nguyên bản “Nữu kế tể tướng Lưu La Oa”, NXB Thời Đại Văn Nghệ xuất bản, tản hoa Thư Điếm tỉnh Cát Lâm phát hành, in lần thứ nhất ( tháng 5 năm 1996). NXB Hội Nhà Văn 1999 Khổ : 13 x 19. Số trang : 714 Thực hiện ebook : hoi_ls Người viết bài: khaviet Nguồn: TVE
Đọc truyện này thấy pháp luật phong kiến khác biệt thật, trong 26 đại tội của Hòa Thân, mười mấy tội theo luật hiện nay toàn là vớ vẩn, chả đáng xử gì