Truyện Ngắn Ernest Hemingway NXB Văn Học 2005 Lê Huy Bắc, Đào Thu Hằng tuyển chọn 520 Trang Bút pháp của Hemingway đã từng gây sửng sốt cho những độc giả và nhà phê bình những năm đầu thế kỷ 20. Chính ông đã đặt tên cho thi pháp của mình là “tảng băng trôi” - 7 phần nổi, 3 phần chìm dưới nước. Cái “phần nổi” của tác phẩm cũng đủ cuốn hút độc giả, nhưng quan trọng nhất là bạn đọc nghiền ngẫm và tìm ra được “phần chìm”, phần ẩn giấu sau từng con chữ. Truyện ngắn của Hemingway đa số là rất ngắn, cô đọng, gợi nhiều hơn tả. Những câu đối thoại rất ngắn của nhân vật nhưng lại chứa một sức nặng, khiến bạn không thể đọc lướt qua mà phải nghiền ngẫm về nó. Những câu chuyện tưởng như không có gì nhưng thường ẩn chứa sau đó là một “đời sống khác”, hay “một câu chuyện khác”. Các tác phẩm của Hemingway được xếp vào loại văn học “không dễ đọc”. Cách viết của tác giả buộc người đọc cùng suy ngẫm và tham gia vào quá trình sáng tạo của câu chuyện, chứ không đơn giản là theo dõi một câu chuyện. Dịch giả Lê Huy Bắc trong lời giới thiệu của cuốn sách có nhận xét: "... Cách viết ở truyện ngắn Hemingway tuy rất dung dị nhưng sự biến hóa về mặt ngữ nghĩa thì thật khôn lường. Với Hemingway, từ nhan đề, câu mở đầu, diễn biến rồi đến câu kết là những mạch tiếp nối, đứt quãng, rẽ ngang rẽ dọc, đan xen rồi lại tiếp nối. Cứ như thế chúng dồn đến trang cuối, khi câu kết xuất hiện, về nguyên tắc ấy là lúc truyện kết thúc, nhưng các câu kết của Hemingway lại như thể là những khởi đầu. Yếu tố góp phần tạo nên đặc điểm ấy là tính mơ hồ và lối kết mở." Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link