9 bài học tình yêu từ Jane Austen - Rebecca M. Smith <Mỹ Tiên dịch - Bookaholic>

Thảo luận trong 'Bàn Trà' bắt đầu bởi thanhbt, 6/1/15.

Moderators: amylee
  1. thanhbt

    thanhbt Học sinh Thành viên BQT

    9 bài học tình yêu từ Jane Austen
    Rebecca M. Smith
    Mỹ Tiên dịch
    18.10.2014

    Nguồn: Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link


    Trong suốt thời gian là Writer in Residence tại Viện bảo tàng Jane Austen (Chawton, Anh), thỉnh thoảng tôi thường giả làm nhân viên phục vụ để có thể trò chuyện với khách tham quan. Tôi nhớ có một cặp đôi đang tay trong tay lang thang cùng nhau, và khi rời đi, họ viết trong quyển lưu bút của khách tham quan rằng họ vừa mới đính hôn. Có rất nhiều nhóm học sinh và du khách đến từ khắp mọi nơi trên thế giới (một số mặc trang phục thời cổ). Và những mẩu chuyện đã khắc sâu trong tâm trí tôi.


    Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link

    Một người phụ nữ mặc chiếc áo khoác màu xanh navy gọn gàng đã nói, “Dĩ nhiên, chúng ta hầu như không biết bất cứ điều gì về Jane Austen. Bà ấy gần như vô hình. Không hề có nhật ký – rất ít thông tin xác thực.”

    Quả đúng là không hề có quyển nhật ký nào, nhưng chúng ta có những lá thư, những hồi tưởng của các thành viên trong gia đình, và quan trọng nhất là, những tiểu thuyết và tác phẩm thời trẻ của Jane. Bà thường cho các cháu mình những lời khuyên về chuyện viết lách và tình cảm. Tôi đã cố gắng nắm bắt cái thần trong hiểu biết thực tế của bà và đưa vào tác phẩm của mình, “Lời khuyên từ Jane Austen cho những vấn đề của cuộc sống hiện đại”.

    Jane đã nhắc những người viết thư đừng chỉ trông cậy vào lời khuyên của bà, mà hãy tin vào óc suy xét của chính họ. Bà cũng không hề biết rằng đến tận hai thế kỷ sau, người ta lại xem những tiểu thuyết và lời hồi âm của bà là lời chỉ dẫn. Trong cuốn sách của mình, tôi muốn đưa ra những lời khuyên dựa trên các nguyên tắc mà một nhân vật nữ chính của Jane Austen phải biết trong cuộc sống. Tôi đã sử dụng những thư từ, tiểu thuyết, và những gì chúng ta biết về cuộc đời bà, để đề xuất những gì mà tôi cho là bà sẽ ủng hộ trong mỗi tình huống. Tất cả những vấn đề được nhắc đến trong sách của tôi đều có thực, được gợi ý bởi bạn bè, gia đình và những học trò của tôi tại Đại học Southampton. Jane Austen đã đương đầu với một số vấn đề vô cùng nan giải của chính bà. Chúng ta biết bà đã quyết định rằng, nếu một dinh thự như Pemberley không phải là của một người như Mr. Darcy, mà là một người như Mr. Rushworth hay Mr. Collins, thì có được nó cũng chẳng để làm gì cả. Sau đây là chín bài học tình yêu mà Jane Austen khuyên chúng ta.

    1. Luôn thận trọng
    Những ấn tượng đầu tiên thường sai lầm. Elizabeth Bennet ban đầu đã bị quyến rũ bởi kẻ vô lại Wickham, và “không có một chút cảm nghĩ thân thiện nào” về ngài Darcy. Cuộc hôn nhân không mấy hạnh phúc của cha mẹ cô là kết quả của việc cha cô đã say mê “tuổi trẻ và sắc đẹp, và cái vẻ ngoài vui tươi mà tuổi trẻ và sắc đẹp thường mang lại” của mẹ cô. Marianne Dashwood đã vô cùng xúc động trước Willoughby trong “Lý trí và tình cảm”, nhưng rồi lại tìm được hạnh phúc đích thực nơi Đại tá Brandon – người mà thoạt đầu cô đã gạt đi vì trông ông “đích thực là mẫu đàn ông già độc thân”. Bạn có thể tự cứu lấy mình khỏi tan vỡ nếu bạn không đánh giá con người qua vẻ ngoài hay ngay lập tức tin vào những gì mọi người nói về bản thân họ.

    2. Đừng miễn cưỡng chấp nhận ai đó
    Maria Bertram trong “Trang viên Mansfield” đã chấp nhận lời cầu hôn của ngài Rushworth vì anh ta giàu có và có vẻ là người “tạm ổn” duy nhất mà cô biết. Quả là sai lầm to lớn. Nếu biết chờ đợi thì có lẽ cô đã tìm được hạnh phúc. Cuối cùng, cô phải ly hôn, bị ghét bỏ và buộc phải sống với người dì khó chịu Norris. Tương tự, Elizabeth Bennet trong “Kiêu hãnh và định kiến” đã choáng váng khi cô bạn thân nhất, Chartlotte, đồng ý kết hôn với ngài Collins. Elizabeth ghé thăm đôi vợ chồng mới cưới và nhận thấy rằng, “ngôi nhà và công việc quản gia của Charlotte, giáo xứ và đàn gà vịt của cô… vẫn chưa mất đi sức quyến rũ.” (Xin lưu ý là “vẫn chưa”). Jane Austen đã từ chối người theo đuổi bà, Harris Bigg-Wither, dù người này có thể cho bà một ngôi nhà khang trang và sự đảm bảo về tài chính. So với làm một người vợ bất hạnh, thì độc thân và thiếu chút tài sản sẽ tốt hơn.

    3. Tình yêu đích thực sẽ dài lâu
    Nếu bạn nghĩ mình đã tìm ra nửa kia đích thực của mình nhưng thời điểm không thích hợp, đừng từ bỏ. Tình yêu đích thực luôn nhẫn nại và sẽ tồn tại mặc cho những khó khăn cách trở. Anne Elliot trong “Thuyết phục” từ chối Frederick Wentworth vì cô không biết khi nào họ mới có thể kết hôn, và cô suýt chút nữa đã mất anh mãi mãi. Trong “Lý trí và tình cảm”, tình yêu của Elinor Dashwood dành cho Edward Ferrans đã kéo dài mãi tới khi anh có thể tự do kết hôn với cô. Chị gái của chính Jane Austen, bà Cassandra, đã đính hôn cùng Tom Fowle, dù rằng họ không có khả năng ổn định cuộc sống cùng nhau. Tom Fowle trở thành một giáo sĩ, với ý định kiếm đủ số tiền để có thể kết hôn, nhưng rồi qua đời vì bệnh sốt vàng da trên chuyến tàu đến Caribbean. Vậy ban đầu Cassandra có nên thề hẹn với ông không? Chắc chắn là có.

    4. Đừng huênh hoang, cũng đừng là kẻ nhút nhát
    Một nhân vật chính sẽ không cố hành động quá hấp tấp. Catherine Morland trong “Tu viện Northanger” là người cởi mở và thân thiện, và Henry Tilney đã phải lòng cô. Cô không cố chơi đùa hay lao vào Henry. Bất kỳ ai xứng đáng để kết hôn đều sẽ chạy dài trước một người cứ theo đuổi đàn ông quanh thành phố Bath như Isabella Thorpe, người bạn xấu tính của Catherine. Tuy nhiên, hãy cẩn thận khi quá nhút nhát. Jane Bennet suýt đã bỏ lỡ ngài Bingley vì cô quá dè dặt. Bingley cần phải biết rằng những tình cảm cô dành cho anh không chỉ là lãnh đạm thờ ơ. Tương tự, đừng quên thể hiện cái mà quý ngài Darcy gọi là “biểu hiện đặc biệt về tình cảm”. Đừng khiến bản thân lúng túng hay hành động giả tạo, mà hãy cho người ấy biết chắc rằng bạn thật sự quan tâm tới họ.

    5. Khoảng cách tuổi tác không phải là vấn đề
    Đôi khi nam chính và nữ chính thường có tuổi tác xấp xỉ nhau, nhưng Jane Austen hiểu rằng những cuộc hôn nhân hạnh phúc có thể nảy sinh giữa những đôi đũa lệch. Anh trai của chính bà, Henry, và người chị họ xinh đẹp người Pháp, Eliza de Feuillide, là một ví dụ điển hình. Đó là cuộc hôn nhân thứ hai của Eliza, còn người chồng trước của bà đã bị xử chém. Tình cờ bà cũng lớn hơn Henry đến 10 tuổi. Marianne Dashwood trong “Lý trí và tình cảm” đã gạt bỏ Đại tá Brandon vì ông ấy đã nói về áo choàng làm bằng vải fla-nen, và cô cho rằng đó là thứ “luôn liên quan đến những chứng nhức mỏi, chuột rút, thấp khớp, và mọi chứng bệnh mà người già yếu có thể gặp phải,” nhưng sau đó cô đã phải lòng ông. Trong khi đó, Emma lại bị ngài Knightley lớn hơn cô tận 17 tuổi đánh cắp trái tim.

    6. Những gì người ấy có không quan trọng
    Đừng chỉ nhìn vào một chiếc xe, mà hãy xem cách nó được lái đi. Anh chàng John Thorpe quê mùa đi chiếc xe chỉ có một ngựa kéo. John Willoughby giàu có hơn John Thorpe, đi một chiếc xe song mã. Thế nhưng, hai người họ đều đi quá nhanh và gây nguy hiểm cho cuộc sống và danh tiếng của những nữ hành khách trên xe. Hãy tránh xa những “người đánh xe” bất cẩn và hấp tấp như họ. Ngược lại, ta có ngài Knightley từ tác phẩm “Emma”, dùng chiếc xe của mình để giúp đỡ những người hàng xóm. Rồi lại có Henry Tilney trong “Tu viện Northanger” một người đánh xe tuyệt vời. Và Catherine Morland nhận ra rằng “được anh đưa đi, bên cạnh được khiêu vũ cùng anh, nhất định là hạnh phúc lớn nhất trên đời.”

    7. Đừng mặc màu tím trừ khi…
    Đừng quá cố gắng làm hài lòng người khác giới. Đừng mặc màu tím nếu nó không hợp với bạn. Cô nàng kinh khủng Isabella Thorpe trong “Tu viện Northanger” viết thư cho Catherine Morland, tiết lộ quyết tâm “câu” được một người chồng rằng: “Bây giờ tôi không mặc màu nào khác ngoài màu tím cả: Tôi biết trông tôi thật gớm ghiếc trong cái màu ấy, nhưng không thành vấn đề – nó là màu mà người anh trai yêu quý của cô yêu thích.” Cũng trong tiểu thuyết này, Jane Austen nói rằng “thật là tủi hổ cho cảm giác của nhiều quý cô, khi họ phải nhận ra rằng trái tim của người đàn ông không hề bị ảnh hưởng bởi những thứ đắt tiền hay mới mẻ trên trang phục của các nàng.”

    8. Yêu ai yêu cả đường đi
    Những tiểu thuyết của Jane Austen luôn có đông đảo những người bà con đáng xấu hổ, nhưng bài học rút ra là những nhân vật chính sẽ yêu nhau, dù cho gia đình người kia có thể kinh khủng thế nào đi nữa. Darcy đã tự chứng tỏ sẽ dành cả đời mình cho Elizabeth Bennet khi anh can thiệp để cứu giúp Lydia. Anh cư xử lịch thiệp với mẹ của Elizabeth và thông cảm cho người cha “thấy vui mừng khi đến Pemberley, đặc biệt là khi mọi người ít mong đợi ông nhất” của cô. Tình yêu của Đại tá Wentworth dành cho Anne Elliot trong “Thuyết phục” nghĩa là anh có thể chấp nhận người bố vợ – ngài Walter. Và Elinor Dashwood trong “Lý trí và tình cảm” sẽ chịu đựng cả gia đình Ferrars xấu tính vì hạnh phúc của Edward.

    9. Bạn sẽ luôn có quyển “Những bí ẩn về Udolpho”
    Jane Austen hiểu rằng hạnh phúc không nên phụ thuộc vào việc kết hôn với nhân vật nam chính hay không. Bà biết thế nào là tình yêu, nhưng những mối quan hệ quan trọng nhất và là điểm tựa cho bà là quan hệ với chị gái mình, những người bạn gái, một số cháu trai và anh trai. Jane yêu cuộc sống. Dù cho bà đang làm gì đi nữa – viết lách, thăm thú London, bơi lội ngoài biển, tản bộ ở vùng quê,… Bà không để cho khao khát tình yêu chi phối sự tồn tại của mình, và kể cả của những nhân vật nữ chính bà tạo nên. Trong “Tu viện Northanger”, Catherine Morland sẽ không đồng tình với việc mòn mỏi mong chờ một người đàn ông mà cô có thể không bao giờ gặp lại – vì cô có một quyển sách hay: “Tôi không giả vờ khi nói rằng tôi không thật hài lòng với ngài ấy; nhưng khi tôi có quyển Udolpho để đọc, tôi cảm thấy như thể không ai có thể làm tôi tổn thương cả.”

    Mỹ Tiên (Theo Huffpost)

    **********

    Phần Tiếng Anh nếu các bạn thích

    9 Love Lessons From Jane Austen

    During my time as Writer in Residence at the House Museum of my great, great, great, great, great aunt Jane Austen (in Chawton, England), I sometimes masqueraded as a steward so I could chat with visitors. I remember a couple who wandered in hand in hand, and when they left, wrote in the visitors' book that they had just gotten engaged. There were parties of school children and pilgrims from around the world (some in period costume). Snippets of conversations stuck in my mind.

    "Of course," said a woman in a neat navy blue mac, "we hardly know anything about Jane Austen. She's almost invisible. There are no diaries - very little proper information."

    It's true that there are no diaries, but we do have letters, recollections of family members, and most importantly, Jane's novels and juvenilia. Jane often gave her nieces and nephews advice on writing and affairs of the heart. I've tried to capture the spirit of her practical wisdom in my book, Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link.

    Jane warned her correspondents not to depend only on her advice, but to trust their own good judgement. Little did she know that people would be turning to her novels and letters for guidance two centuries later. In my book, I aim to give advice based on the principles by which an Austen heroine must learn to live. I used Jane's letters, novels, and what we know of her life, to suggest what she'd have advocated in each situation. The dilemmas in my book are all real ones suggested by friends, family and my students at the University of Southampton. Jane faced some pretty tricky dilemmas of her own. We know that she decided that there was no point in having a Pemberley if it came with a Mr. Rushworth or a Mr. Collins instead of a Mr. Darcy. Here are nine lessons in love as taught by Jane Austen.

    1. Proceed with caution
    First impressions are very often wrong. Elizabeth Bennet was initially charmed by that cad, Wickham, and “had no very cordial feelings towards” Mr. Darcy. Her parents’ unhappy marriage resulted from her father being captivated by her mother’s “youth and beauty, and that appearance of good-humour which youth and beauty generally give.” Marianne Dashwood was swept off her feet by Willoughby in Sense and Sensibility, but found true happiness with Colonel Brandon whom she’d first dismissed as "an absolute old bachelor." You can save yourself a lot of heartache if you don’t judge by appearances or instantly accept what people say about themselves.

    2. Don’t settle for someone
    Maria Bertram in Mansfield Park accepts Mr. Rushworth’s proposal because he’s rich and seems to be the only prospect on her horizon. Big mistake. If she’d waited she might have found happiness. She ends up divorced, disgraced and condemned to live with her horrible Aunt Norris. Similarly, Pride & Prejudice’s Elizabeth Bennet is horrified when her best friend, Charlotte, agrees to marry Mr. Collins. Lizzy visits the newlyweds and observes that Charlotte’s "home and her housekeeping, her parish and her poultry... had not yet lost their charms." (Note the "not yet.") Jane Austen herself turned down her awkward suitor, Harris Bigg-Wither, who would have given her a beautiful home and financial security. It's better to remain single and in want of a fortune than to be an unhappy wife.

    3. True love endures
    If you think you have found The One but that the timing just isn’t right, don’t give up. True love is patient and will survive distances and difficulties. Anne Elliot in Persuasion turns down Frederick Wentworth because she doesn’t know when they will be able to marry - she almost loses him forever. In Sense and Sensibility, Elinor Dashwood’s love for Edward Ferrars endures until he is free to marry her. Jane’s own sister, Cassandra, became engaged Tom Fowle, even though they couldn’t afford to settle down. He became a ship’s chaplain, aiming to earn enough to support a wife, but died of yellow fever on a voyage to the Caribbean. Should Cassandra have committed herself to him? Absolutely.

    4. Don't be pushy, but don't be a shrinking violet either
    A hero or heroine will not try to move too fast. Catherine Morland in Northanger Abbey is open and friendly, and Henry Tilney falls for her. She doesn’t try to play games or throw herself at him. Anybody worth marrying would run a mile from somebody like Catherine’s false friend, Isabella Thorpe, who pursues men around Bath. But beware of being too shy. Jane Bennet almost loses Mr. Bingley by being so reserved. He has to know that her feelings for him are more than lukewarm. Similarly, you must be sure to show what Mr. Darcy called “symptoms of peculiar regard.” Don’t embarrass yourself or act out of character, but ensure that he or she can see that you really care.

    5. Age gaps don't matter
    Sometimes a hero and heroine will be close in age, but Jane knew that happy marriages could arise from unlikely pairings. Her own brother, Henry, and glamorous French cousin, Eliza de Feuillide, were an excellent example. It was the second time around for Eliza, whose first husband had been guillotined. She also happened to be ten years older than Henry. Sense and Sensibility’s Marianne Dashwood dismisses Colonel Brandon for talking about flannel waistcoats, which are “invariably connected with the aches, cramps, rheumatisms, and every species of ailment that can afflict the old and the feeble," but she later falls in love with him. Emma, meanwhile, loses her heart to Mr. Knightley, who is roughly 17 years older than her.

    6. It's not what he drives...
    Don’t just look at the carriage; look at the way it’s driven. Boorish John Thorpe drives a gig. Willoughby is richer than John Thorpe, so drives a curricle. However, they both drive at top speed and endanger their female passengers’ lives and reputations. Steer clear of any reckless, inconsiderate drivers like them. On the other end of the spectrum, you have Mr. Knightley from Emma, who uses his carriage to help his neighbors. Then there is Northanger Abbey’s Henry Tilney, the perfect driver. Catherine Morland finds that “to be driven by him, next to being dancing with him, was certainly the greatest happiness in the world.”

    7. Don't wear purple unless...
    Don’t try too hard to please the opposite sex. Don’t wear purple unless it suits you. The horrible Isabella Thorpe from Northanger Abbey writes to Catherine Morland, revealing her determination to catch a husband: “I wear nothing but purple now: I know I look hideous in it, but no matter — it is your dear brother’s favourite colour.” In this same novel, Jane tells us that “it would be mortifying to the feelings of many ladies, could they be made to understand how little the heart of man is affected by what is costly or new in their attire.”

    8. Love me, love my dad
    Jane Austen’s novels are full of embarrassing relatives, but the lesson is that a hero or heroine will love you, however appalling your family might be. Mr. Darcy proves himself to be devoted to Elizabeth Bennet when he intervenes to rescue Lydia. He’s polite to Lizzy’s mother and will put up with her father, who “delighted in going to Pemberley, especially when he was least expected.” Captain Wentworth’s love for Anne Elliot in Persuasion means that he can stand to have Sir Walter as a father-in-law. And Sense and Sensibility’s Elinor Dashwood will endure the horrible Ferrars family for the sake of Edward.

    9. You will always have The Mysteries of Udolpho
    Jane Austen knew that happiness shouldn’t depend on marrying a hero. She knew what it was like to fall in love, but the most important and sustaining relationships she had were with her sister, female friends, and select nieces and brothers. Jane loved life. It didn’t matter what she was doing - writing, visiting London, swimming in the sea, walking in the countryside... She didn’t let the pursuit of love dominate her existence, and nor do her heroines. In Northanger Abbey, Catherine Morland won’t be persuaded to pine for a man she may never meet again – she has a good book: “I do not pretend to say that I was not very much pleased with him; but while I have Udolpho to read, I feel as if nobody could make me miserable.”

    Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link
     
Moderators: amylee
: Jane Austen

Chia sẻ trang này