Thảo luận HẠNH PHÚC LÀ GÌ?

Thảo luận trong 'Bàn Trà' bắt đầu bởi Ngaymua, 19/1/16.

Moderators: amylee
  1. Ngaymua

    Ngaymua Lớp 3

    Linh hoạt thì tốt nhưng trong trường hợp này thì chưa chắc đã tốt:think:
     
  2. Ban Tang Du Tử

    Ban Tang Du Tử Moderator Thành viên BQT

    Không thử làm sao biết?
     
  3. Ngaymua

    Ngaymua Lớp 3

    cute_smiley26
     
  4. teacher.anh

    teacher.anh Rùa lười Thành viên BQT

    @Ban Tang Du Tử , @Ngaymua : Các bạn đang "tán" nhau? Hay topic "Hạnh phúc" biến thành "truy cầu hạnh phúc"? 3cat1133cat1133cat113
     
  5. Ban Tang Du Tử

    Ban Tang Du Tử Moderator Thành viên BQT

    Mọi sự đều vì hạnh phúc cả @teacher.anh .
     
  6. Ngaymua

    Ngaymua Lớp 3

    Kệ bọn tớ đi hihi
     
    teacher.anh thích bài này.
  7. mangden

    mangden Lớp 2

    TTCT - Mỗi sớm thức dậy, ta mở mắt nhìn thấy trời xanh ngoài cửa sổ, nghe tiếng chim kêu, nhìn thấy con cái chúng ta đánh răng, chải tóc... cảm giác về nhịp sống đều đặn của cơ thể. Và thường chúng ta không cảm thấy hạnh phúc hay vui mừng vì điều đó.

    Chúng ta thường chỉ nhận ra giá trị của cuộc sống khi nó đã qua.

    Anh tên L.T.T., 25 tuổi, sau một tai nạn giao thông bị chấn thương sọ não, anh nhớ nhớ quên quên, đôi khi không nhận ra vợ con mình. Những lúc tỉnh táo, anh ước ao mình trở lại bình thường như lúc trước và sẵn sàng đánh đổi tiền bạc, xe cộ, nhà cửa cho điều đó.

    Bác N.T.L., 75 tuổi, là một phụ nữ hiền từ và có nụ cười độ lượng. Đang bị suy tim nặng, bác thở rất khó khăn, trái tim của bác bị dày và giãn ra một cách quá mức, có thể ngưng đập bất cứ lúc nào. Những phương pháp chữa trị tốt nhất đều đã được các bác sĩ áp dụng nhưng tình trạng suy tim của bác không cải thiện nhiều. Các con bác sẵn sàng bỏ ra nhiều tỉ đồng để ghép tim cho mẹ nhưng trong hoàn cảnh hiện tại, việc này khó có thể thực hiện được vì nhiều lý do.

    Anh tên là T.H.N.. Tôi gặp anh trên xe buýt, anh đi chạy thận nhân tạo về, mỗi lần chạy thận sự sống của anh được kéo dài thêm ba ngày. Ước mơ của anh là có ai đó cho anh một quả thận phù hợp để các bác sĩ ghép cho anh, nhưng xem ra chuyện này khó như hái sao trên trời. Bởi không chỉ rất khó tìm được người cho thận mà còn rất khó tìm được quả thận phù hợp để ghép.

    Và một chuyện ngụ ngôn kể rằng xưa ở một đất nước nọ có một anh chàng sống suốt đời nghèo khó mà không hề hay biết mình đang ngồi trên một đống châu báu.

    Chúng ta chỉ nhận ra và tiếc nuối sức khỏe của mình khi đã bị bệnh hoặc mất chức năng của một hoặc nhiều bộ phận cơ thể, khi đã quá muộn để phục hồi. Y học hiện nay có thể thay tim, ghép thận nhưng chắc chắn chưa thể thay được bộ não.

    Bạn nghĩ rằng có cái đầu biết suy nghĩ, một trái tim khỏe khoắn, hai lá phổi giúp bạn hít vào thở ra, một cái dạ dày giúp thức ăn được tiêu hóa... là hoàn toàn bình thường và đương nhiên. Chỉ đến khi một căn bệnh rơi xuống, bạn mới thấy được cái diệu kỳ, cái hạnh phúc khi có cơ thể bình thường. Những ai may mắn thoát khỏi lưỡi hái của thần chết khi bị nhồi máu cơ tim mới thấy hết hạnh phúc khi có trái tim khỏe mạnh, đập đều đặn từng nhịp. Những ai bị suy thận mãn phải chạy thận nhân tạo mới thấu hiểu hạnh phúc của những ngày có hai quả thận bình thường. Những ai mắt không thể nhìn thấy mới cảm nhận được hết hạnh phúc của những ngày thức dậy thấy trời xanh mây trắng bên ngoài cửa sổ...

    Năm 2006, sau khi phải trải qua một cuộc phẫu thuật, đêm đầu tiên nằm trong phòng hậu phẫu tôi bị bí tiểu do tác dụng phụ của thuốc mê, bàng quang căng cứng, tức và đau vô cùng. Trong khi đó, một ông cụ giường kế bên thì cứ vài giờ lại tiểu rổn rảng vào bô. Với tôi, lúc ấy không gì hạnh phúc cho bằng đi tiểu được.

    Chúng ta đang sở hữu một cơ thể khỏe mạnh. Đây là tài sản vô cùng quý giá. Chúng ta hãy cảm thấy hạnh phúc về điều này, đừng như anh chàng ngồi trên đống châu báu suốt đời mà không hề hay biết. Đừng để đến khi mắt bị mù rồi mới thấy những ngày mắt sáng là vui tươi, khi chân đứng không vững nữa mới thấy tự đứng và bước đi trên đôi chân mình là điều kỳ diệu, khi tai không còn nghe được nữa mới thấy việc nghe một làn điệu dân ca, một câu vọng cổ, những lời cằn nhằn của vợ... là huyền diệu đến mức nào. Còn nhiều và nhiều nữa những điều thú vị mà cơ thể của chúng ta có thể cảm nhận, mang lại cho ta. Bạn có thể cảm nhận, hưởng thụ những niềm vui ấy bây giờ và ở đây, không cần chờ thêm một giây phút nào nữa.

    Có những người vì một chút trục trặc nhỏ của cơ thể như nhức đầu, đau răng... mà nháo nhào lên, làm như sắp chết tới nơi. Những lo lắng, nháo nhào ấy đã khiến họ không còn thấy được rất nhiều bộ phận khác của cơ thể đang hoạt động bình thường, khỏe mạnh. Vì vậy, cảm giác an vui trong cuộc sống của những người này đã mất đi nhiều. Bạn có bao giờ như vậy không?
    (Bài này đăng trên Tuổi trẻ cuối tuần, ngày 28/06/2010 trong mục Lá thư bác sĩ, tiêu đề:HẠNH PHÚC BÂY GIỜ VÀ Ở ĐÂY).
    Mình đã đọc bài này cách đây 5 năm và đến bây giờ mới thấm thía một điều: Đối với một người gần chết, Hạnh phúc chỉ đơn giản là được sống thôi.
     
    teacher.anh and chelsky_ngoann like this.
  8. Ngaymua

    Ngaymua Lớp 3

    "Hạnh phúc là được thức dậy trên chiếc giường của mình (không phải trên cáng, xe cứu thương hay trên giường bệnh), trong ngôi nhà của mình (không phải trong bệnh viện)". Đúng vậy không bạn?
     
    teacher.anh thích bài này.
  9. Ngaymua

    Ngaymua Lớp 3

    Hạnh phúc là được ngồi nhìn giọt cà phê bình thản rơi. Không chờ ai. Không nhớ ai.
     
  10. Sakura2k7

    Sakura2k7 Banned

    ...là được ngồi yên tĩnh để đọc sách...
     
    mon_94, teacher.anh and Ngaymua like this.
  11. lathanhvien

    lathanhvien Lớp 8

    Chớ nên đặt toàn bộ niềm tin và hạnh phúc vào tay kẻ khác:

    Có người để tin tưởng đó là một điều tốt, song đừng đặt toàn bộ niềm tin của mình vào người ta. Ngay cả chính bản thân của mình còn không thể đảm bảo hạnh phúc cho mình, thì lấy tư cách gì để hạnh phúc của mình nương tựa hoàn toàn vào ai đó đây?

    Đặt hạnh phúc của mình vào tay kẻ khác, chẳng khác nào biến mình thành quân cờ mặc ai đó tùy ý điều khiển, không biết tự chủ cũng không học cách bảo vệ bản thân, không dám đứng một mình và càng không thể trưởng thành. Biết cách tự nắm bắt hạnh phúc của mình mới có thể bảo vệ mình khỏi những tổn thương không đáng có, và có thể tự mình đứng dậy sau vấp váp hoặc sai lầm.

    Trái tim có thể dễ dàng thay đổi, cảm xúc lại càng dễ dàng thay đổi hơn, một khi đã lệch nhịp thì chẳng còn lại gì nữa, một khi đã chán nản thì sẽ mau chóng buông tay. Hạnh phúc khi ấy rơi hết rồi, liệu bao giờ mới có thể tìm lại được đây?

    Đọc đầy đủ hơn ở đây: Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link
     
    langtu, moreshare and Ngaymua like this.
  12. Ban Tang Du Tử

    Ban Tang Du Tử Moderator Thành viên BQT

    Không có hạnh phúc nào đoạt mà được. Không có hạnh phúc nào tự một mình mình mà có được. Nói chung quy lại là nên:
    " Mỗi ngày tôi chọn một đường đi. Đường đến anh em, đường đến bạn bè. Tôi bỗng hiểu vì sao tôi sống, vì đất nước cần một trái tim..." (TCS) :V
     
    Chỉnh sửa cuối: 15/2/16
    Ngaymua thích bài này.
  13. Ngaymua

    Ngaymua Lớp 3

    Có cả hạnh phúc trong An nhiên, Thiền định như bạn @moreshare và bạn @sannyas60 nói nữa mà.
    Mình đồng ý với bạn @lathanhvien: hạnh phúc do tự mình cảm nhận, không phụ thuộc vào ai mới là thứ Hạnh phúc bền vững nhất.
     
    moreshare thích bài này.
  14. lathanhvien

    lathanhvien Lớp 8

    Người hạnh phúc là người quản lý tốt. Các lĩnh vực: suy nghĩ, thời gian, tiền bạc, tình cảm ... nếu không được quản lý khéo léo đều gây ra những hậu quả khôn lường, ảnh hưởng tới hạnh phúc cá nhân.
    Người hạnh phúc kiểm soát, chăm sóc, nhân giống tốt các lĩnh vực trên, ít khi sơ suất, bất cẩn, hoang phí nên họ dễ có được những kết quả hoàn mỹ!
    Chúc các bạn sớm trở thành những nhà quản lý giỏi để càng ngày càng thêm nhiều hạnh phúc! : D
     
    langtu and Ban Tang Du Tử like this.
  15. Ngaymua

    Ngaymua Lớp 3

    Quản lý tốt một lĩnh vực đã đủ chết rồi bạn ơi
     
    moreshare thích bài này.
  16. lathanhvien

    lathanhvien Lớp 8

    Quản lý được một lĩnh vực gì đó sẽ nhanh chóng giúp ta rút ra được kinh nghiệm để quản lý tốt các lĩnh vực khác.
    Theo mình, nguyên tắc vàng của quản lý là cân đối. Vd trong quản lý tiền: khoản tiền lớn phải tương xứng với hiệu quả lớn.
    Nếu không đáp ứng nguyên tắc cân đối, sẽ làm cán cân cuộc sống mất thăng bằng, dẫn đến những hậu quả nghiêm trọng, khó khắc phục!
     
    langtu and Ngaymua like this.
  17. mon_94

    mon_94 Lớp 4

    Thiền sinh trả lời: "Vạn pháp duy tâm tạo" cute_smiley8
     
    Ngaymua thích bài này.
  18. Ngaymua

    Ngaymua Lớp 3

    Hoàn toàn đồng ý với bạn về việc quản lý tiền và thời gian. Nhưng quản lý suy nghĩ và nhất là quản lý tình cảm thì rất khó. Trong tình cảm thì nhiều khi đầu tư rất nhiều mà hiệu quả lại không tương xứng.
     
    Chỉnh sửa cuối: 18/2/16
  19. lathanhvien

    lathanhvien Lớp 8

    Chuyện Cây và Rễ - một câu chuyện ý nghĩa về quản lý thời gian!

    Truyện kể rằng cách đây hàng triệu năm, khi Sahara vẫn còn là những khu rừng xanh tốt. Cây cối ở đây um tùm đến mức nếu từ trên cao bạn sẽ phải cực kỳ cố gắng mới có thể len lỏi xuống dưới mặt đất để lắng nghe một cuộc trò chuyện giữa một đám cây con.
    “Thật là tuyệt vời! Thiên nhiên đã quá ưu đãi chúng ta!” – Một cây lên tiếng. “Đúng vậy, hàng ngày tớ có thể cảm nhận được dòng nước ngầm mát lành chảy qua rễ của mình”, một cây khác hào hứng nói. “Đơn giản chỉ là hút và tận hưởng”, một cây béo ú cất giọng thỏa mãn. “Ừ đúng rồi, tớ cũng vậy… cả tớ nữa… nhiều nước thế này dùng cả đời không hết.. ” – Rất nhiều cây hùa theo. Trong khi đó, một cây sồi bé nhỏ nhất đám im lặng. Có thể bạn cho rằng sự tự tin tỉ lệ với vóc dáng tí hon ấy. Nhưng đừng nhầm nhé, sồi con đang ngẫm nghĩ. Và nó cất tiếng, giọng nói không to nhưng rõ tròn từng từ một. “Tớ thì không nghĩ vậy, ông tớ bảo rồi quy luật cuộc sống là không có cái gì tồn tại mãi, nên rồi sẽ có ngày nguồn nước cạn kiệt.” – Sồi con quả quyết – “Nếu chỉ biết tận hưởng mà không cố gắng phát triển rễ mạnh mẽ thì chúng ta sẽ tuyệt chủng!” “Tuyệt chủng ư?? Tớ có nghe lầm không đấy. Ha ha ha…” – cây béo ú lúc nãy cười thông cảm, “Thôi đi ông cụ non, đừng có dọa bọn này. Bố tớ bảo nguồn nước tinh khiết này đã nuôi dưỡng khu rừng này hàng ngàn năm rồi đấy! Không đời nào có chuyện đó đâu!”. “Đúng rồi, đúng rồi!” Cả đám cây tán đồng. “Nhưng…” sồi con không còn biết nói gì nữa. Nó lủi thủi ngẫm nghĩ một mình, mặc kệ lũ bạn đang cười đùa bàn tán ầm ĩ. Nó phát hiện ra rễ mình vẫn còn yếu và ngắn quá!
    Thế là từ hôm đó, trong khi bạn bè tập trung phát triển thân cành lá thật to, thật khỏe, thật xanh để vươn cao đón ánh mặt trời, để khoe sức mạnh, khoe hình thể thì sồi con dùng phần lớn chất dinh dưỡng để chăm sóc phát triển bộ rễ để vươn xa và sâu hơn. Mỗi lần rễ sồi tiến được một đoạn và tìm ra nhánh nước ngầm mới, cảm giác chiến thắng nho nhỏ mơn man, sồi con rất vui. Cũng không ít lần, sồi phải khó khăn lắm mới vượt qua được vùng đất cứng nào đó thì lại không có nước. Sồi con không hề nản chí, nó biết rằng chỉ có sự kiên trì mới đem lại những thay đổi, nó ước mơ đưa được rễ đến những vùng xa nhất, sâu nhất mà chưa ai đến được… Thời gian trôi qua, thiên nhiên thì vẫn tiếp tục ưu đãi khu rừng. Sồi con ngày nào giờ đã trưởng thành, nó vẫn giữ vững mục tiêu của mình. Các con của sồi thừa hưởng đức tính nhẫn nại kiên tâm từ cha nó, chúng không ngừng phát triển để vươn cao nhưng cũng không quên dành một phần nguồn nước cho bộ rễ của mình, giúp chúng vươn tới những vùng sâu trong lòng đất, giúp chúng có những trải nghiệm thật tuyệt vời mà chưa một bạn bè đồng trang lứa nào biết được. Và xa hơn nữa là để chuẩn bị cho những thách thức, cơ hội sau này…
    Cuối cùng thì cái ngày ấy đã đến, một chấn động ngầm trong lòng đất khiến cho nhiều mạch nước ngầm bị chặn lại. Khu rừng bao ngàn năm nay dưới sự chăm sóc ân cần của người mẹ thiên nhiên, nay phải tự sống với những thử thách của đời. Nguồn nước cạn kiệt, nhiều loài cây đã lần lượt ngã xuống, chúng phải cho con cháu ra đi theo những bầy chim di cư tìm vùng đất hứa. Đám cây xưa kia ngày nào còn nói chuyện rôm rả dưới tán lá rộng, giờ còn lại lèo tèo dưới ánh mặt trời thiêu đốt. Một giọng nói rất quen đang thều thào: “Trời ơi, hãy nhìn xem kìa, mặt đất đã rạn nứt ra hết rồi! Chúng ta sẽ chết mất, chúng ta sẽ chết mất!” – Cái cây béo ú dạo nọ kêu lên yếu ớt và từ từ đổ xuống, bộ rễ yếu ớt không thể giữ được cái thân to khỏe. Cách đó không xa, gia đình nhà sồi vẫn đứng vững, giờ chính là lúc họ cần phải quyết tâm hơn bao giờ hết để chinh phục những độ sâu mới, tìm nguồn nước mới. Có lẽ thiên nhiên cũng khó có thể đánh gục được một loài cây với niềm tin sống mãnh liệt đến vậy! Và quả thực, cho đến tận ngày nay loài sồi ấy đã được cả thế giới biết đến. Bạn đọc dùng Google sẽ không khó tìm thấy tên tuổi cây sồi Ténéré, được mệnh danh là cây sồi lớn nhất thế giới, hay một số báo chí còn ca ngợi đây là “vật thể tự nhiên duy nhất” được đánh dấu trên bản đồ Sahara – giờ đây đã là một cái “chảo rang” của hành tinh. Quả thực, nó làm kinh ngạc các nhà khoa học khi một mình đứng vững sa mạc, xung quanh bán kính 400km không một bóng cây nào bầu bạn. Hơn nữa, người ta đã đào thử một cái giếng gần đó và ngỡ ngàng khi phát hiện rễ cây đã đâm xuống đất tận 36m để tìm nước. Thật đáng khâm phục!

    Câu truyện đến đây là kết thúc, nhưng xin bạn hãy dừng lại giây lát. Bạn có thấy rằng cuộc sống cũng có một dòng chảy luôn vận động không ngừng không? Đó chính là thời gian, nó quan trọng như là dinh dưỡng đối với cây cối. Sẽ có những người chỉ sử dụng thời gian để lớn lên, hưởng những thú vui đời thường, và rồi những thách thức cuộc đời sẽ đánh gục họ, khiến họ phải đau khổ, giống như những cây chỉ biết “hút và tận hưởng”. Nhưng cũng sẽ có những người có sự chuẩn bị tốt, họ học cách sử dụng thời gian hiệu quả, họ đầu tư cho sự phát triển của bản thân cũng giống như cây sồi đầu tư cho bộ rễ của mình. Họ hiểu triết lí “Bộ rễ yếu ớt không thể nào giữ được cái thân to khỏe”, bạn khó có thể thành công nếu không có một sự chuẩn bị tốt về những kỹ năng, kiến thức nền tảng.

    Vì vậy dù cuộc sống có hối hả đến đâu, bạn hãy dành một phần thời gian đáng quý để đầu tư cho bản thân bạn nhé! Tìm gặp một người có kinh nghiệm, tìm đọc một cuốn sách, hay tham gia một khóa học về phát triển bản thân đều là những bước khởi đầu khôn ngoan cho “bộ rễ” của bạn!

    Nguồn: Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link
     
    Ngaymua and Ban Tang Du Tử like this.
  20. moreshare

    moreshare Lớp 8

    Trang tử đi trong núi, thấy một cây lớn, cành lá sum suê, mà một người đương tìm cây để đốn, đứng ngay bên cạnh lại không đụng tới. Trang tử hỏi tại sao. Người đó đáp: “Tại gỗ nó không dùng được vào việc gì”. Trang tử bảo: “Cây đó nhờ vô dụng mà hưởng hết tuổi thọ của trời”.

    Ra khỏi núi, thầy ghé nhà một người bạn cũ. Ông bạn mừng rỡ, sai một đứa ở giết ngỗng đãi khách. Đứa ở hỏi:

    - Giết con nào, con biết kêu hay con không biết kêu?

    - Giết con không biết kêu.

    Sáng hôm sau, môn đệ Trang tử hỏi thầy:

    - Hôm qua, cây trong núi vì vô dụng mà được hưởng hết tuổi trời mà bây giờ con ngỗng của chủ nhà vì vô dụng mà bị giết. Thầy muốn ở cảnh nào?


    Hóa ra sự tồn tại của từng loài có những điểm giống nhau, nhưng những điểm khác cũng nhiều vô số, và còn phụ thuộc vào những yếu tố khác mà mắt thường không nhìn thấy được.
    Áo mình mặc vừa chưa chắc người khác mặc được mà thoải mái, thành ra cái gì mình áp dụng thấy đúng thì chia sẻ, ai vận dụng có hiệu quả thì tốt, còn không hợp thì coi cho vui hen :) hồi nhỏ rất thích Ngụ ngôn :)
     
    Chỉnh sửa cuối: 18/2/16
    Ngaymua and Ban Tang Du Tử like this.
Moderators: amylee

Chia sẻ trang này