Chiều nay "khách" đến trời đang nắng, "khách" về trời có sấm, mưa vài hạt. Ngồi ngắm mấy em xinh tươi, nổi hứng hỏi về "lần ra đi" của người nhà sẽ ra sao, được quẻ Trạch Thủy Khốn động hào 6. Một quẻ có tài nhưng cũng có sự, giá Trời không nổi sấm và mưa to hơn nữa thì thật tuyệt.
Nhân dọn dẹp laptop, tìm được một bài khá tếu do một chị bạn gửi cho đọc, giờ đăng lên chia sẻ với các bạn để cười chút chơi [SÁCH MỚI- SÁCH CŨ / GÁI TRẺ VÀ VỢ GIÀ] Hai vợ chồng làm cùng ngành xuất bản sách. Ðêm tân hôn của họ thật thơ mộng. Họ nói với nhau đủ chuyện, từ chuyện yêu đương, gia đình, bè bạn, nghề nghiệp... Anh chồng ôm vợ âu yếm rồi đọc thơ: Sách mới cho nên phải đắt tiền Chị vợ cùng nghề, nghe chồng đọc liền ứng khẩu đọc tiếp luôn: Hôm nay xuất bản lần đầu tiên Anh chồng ghì chặt vợ vào lòng mình đọc luôn câu thứ ba: Anh còn tái bản nhiều lần nữa Chị vợ sung sướng đọc câu thơ trong tiếng thở: Em để cho anh giữ bản quyền. Vài năm sau... Cô vợ đọc: Sách đã cũ rồi phải không anh Sao nay em thấy anh đọc nhanh Không còn đọc kỹ như trước nữa Ðể sách mơ thêm giấc mộng lành Anh chồng ngâm nga: Sách mới người ta thấy phát thèm Sách mình cũ rích, chữ lem nhem Gáy thì lỏng lẻo, bìa lem luốc Ðọc tới đọc lui, truyện cũ mèm Cô vợ thanh minh: Sách cũ nhưng mà truyện nó hay Ðọc hoài vẫn thấy được... bay bay Ðọc xong kiểu này, rồi kiểu khác Nếu mà khám phá sẽ thấy hay. Anh chồng lầu bầu: Ðọc tới đọc lui mấy năm rồi Cái bìa sao giống giấy gói xôi Nội dung từng chữ thuộc như cháo Nhìn vào hiệu sách, nuốt không trôi... Cha hàng xóm lẩm nhẩm: Sách cũ nhưng mà tui chưa xem Nhìn anh đọc miết ... thấy cũng thèm Cũng tính hôm nào qua đọc lén Liệu có trang nào anh chưa xem? Anh chồng thấy cha hàng xóm, giựt mình: Sách cũ, nhưng là sách của tui, Nào phải mật ngon để nhử ruồi Xóm giềng tui nhắc cho nghe đó, Đừng để có ngày ...móc mắt đui Con mọt sách kia chắc chán đời Sách nhà không đọc, đọc sách "Tui" Nếu mà bắt được mi đọc lén Ông đây châm lửa, nướng junior Về nói với vợ: Sách hay đọc mãi vẫn không nhàm Gáy thủng, bìa long vẫn cứ ham Chữ nhoè là bởi anh đọc mãi Đêm bảy ngày ba, vẫn chưa cam ... Cô vợ "phoái phoái" ghê lắm, nhưng nhớ lại những lời lạnh nhạt cũ của chồng thì dỗi: Dẫu sao sách cũng đã cũ rồi Có mùi mốc mốc giống mùi vôi Giấy thời vàng úa rờ nham nhám Thôi thì vứt mẹ nó đi thôi Anh chồng biết ngay là cô nàng... "moody", thôi thì dỗ vài câu cũng chẳng... nổ chết thêm cái tàu nào ở Spain cả: Đồ cổ thực là quý đó mà Gừng già cay lắm đến xuýt xoa Rượu để lâu ngày càng ngon tuyệt Như sách này đây... úi chà chà! Cô vợ vẫn còn nũng nịu: Cuốn sách cũ rồi chán lắm thay Đọc tới đọc lui cũng chừng này Thôi thì đem sách đi "rờ tút" (retouché??) Dăm ngàn thẩm mỹ kể cũng hay.... Lời bình của người đọc sách: Sách mới đâu hẳn phải đắt tiền Tuỳ người viết sách, tùy người xem Tùy nhà xuất bản lăng xê nhé Sách mới mà "dom" ma nó thèm! Sách cũ tái bản vẫn có lời Nhiều khi lời khẩm nữa mờ ơi Miễn là thấy cũ mà không cũ Xào lên vẫn tuyệt, đắt bỏ đời!
Vừa đọc trên mạng đoạn này: Mẹ hỏi sao 26 tuổi rồi còn không dắt cô nào về cho mẹ xem mắt, tôi cười nịnh:" Con chưa gặp được ai đảm đang tháo vát như mẹ cả." Mẹ nhìn nhìn tôi một hồi rồi bảo:" Thôi thực tế một tí đi con, con so thế nào được với bố con." : ) ) ) ) ) ) ) ) )
Chiều rảnh, tình cờ gặp truyện Thử sống tác giả Võ Diệu Thanh Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link
Trời lạnh, cuộn trong chăn như một con sâu, nghe Lana del Rey hát. Nhà vắng, ngày yên lặng nắng, yên lặng gió.
Hehe, chiều nầy, 2/11/2015, lượn trên vườn chuối bạt ngàn giữa bãi đất sông Hồng. Trộm được: - Hơn 20 chục cây rau chân vịt-trong phim thủy thủy papai. - 6,7 cây cà chua. - Hai bụi rau càng cua. - 3 cây lá lốt. - 5,6 cây khoai lang . - Vài cây cỏ rại ăn được, thân đỏ và mềm, lá hơi xanh đỏ quên tên rồi. - 1/4 quả chuối chín. Và 1 bắp ngô non. Sau khoảng rất nhiều lần lượn lờ ở Bờ đê sông Hồng, thì hãy nhớ đến ngõ 124. 124 rất đễ nhỡ phải không???
Không thích rủ. Đi một mình dễ hoạt động hơn. Nhưng bác coi chừng. Mình đi giữa rừng chuối mà cứ nghĩ, có con nhện, hoặc rắn cắn cho phát chết không ai biết, bón phân cho cây luôn...