Thơ Tập Thơ Chọn Lọc - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)

Thảo luận trong 'Tự Sáng tác' bắt đầu bởi Nguyễn Thành Sáng, 4/8/21.

Moderators: nhanjkl
  1. [​IMG]

    BIẾT PHẢI LÀM SAO

    Ôi thôi! Thân phận một hồng nhan
    Nẻo bước dừng chân gặp phũ phàng
    Cứ ngỡ sông êm đưa bến mộng
    Ai dè gió lộng cuốn đò ngang...

    Còn đâu ánh mắt quyện bờ môi
    Một tấm lòng trao với mảnh đời
    Kèm dấu mộc hồng trên giấy trắng
    Từ nay đoạn hẳn cuộc chơi vơi

    Trải mối yêu thương chuỗi tháng ngày
    Tình giăng phủ ngợp bóng trời mây
    Chắt chiu từng sợi dành đan áo
    Để lúc đông về mặc ấm Ai…

    Nhưng rồi nỡ phụ tấc lòng son
    Biển nước trùng dương dậy sóng cồn
    Đẩy chiếc thuyền duyên nghiêng ngả lái
    Cho ngàn lượn sóng ghịt từng cơn

    Năm tháng khổ đau tím dạ sầu
    Nỗi niềm, tan tác nhỏ canh thâu
    Giờ đây đã nát tình năm ấy
    Chỉ có âm u phủ ngập bầu

    Con thơ ràng buộc khúc tình tan
    Cả mối ưu tư khiến võ vàng
    Chẳng đoạn đành tâm nhìn bướm thắm
    vật vờ sắc nhạt dưới khung xanh

    Biết phải làm sao hỡi đất trời!
    Thả hồn khuây khoả dưới trăng soi
    Hay vùi trái lạnh vào băng tuyết
    Một kiếp phù vân mệnh số người...

    2/10/2017
    Nhất Lang
    (Nguyễn Thành Sáng)

    Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để xem link
     
  2. [​IMG]

    ÔNG MÓC BỌC

    Chân đen mặt rám đường rong ruổi
    Áo vá phong sương phủ bụi đời
    Móc sắt tay cầm vai quảy túi
    Đầu ngang hối hả mắt tìm bươi...

    Phận bạc tận nghèo nay đổ xuống
    Tấm thân hèn mọn thế thời buông
    Khung trời bó gọn nơi thùng nhỏ
    Mặc cõi nhân sinh, mặc tỏ tường

    Hai buổi mỗi ngày ông kiếm sống
    Xác xơ, vàng võ dưới chiều đông
    Âm thầm lặng lẽ trong cô quạnh
    Nẻo vắng tâm tư chẳng sắc hồng

    Mắt nhão loé mừng khi vật có
    Mũ kia, bịt nọ của trời cho
    Tay khều, tay lượm đưa vào túi
    Chốc chốc ngừng hơi tránh uế bò

    Cứ thế, trên đường đầy cát bụi
    Gầy gầy mét mét bước chân trôi
    Mặc cho nhộn nhịp dòng nhân thế
    Một tấm thân ta lủi thủi đời

    Có bữa nặng nề vui chẳng thấy
    Chỉ nghe rạo rực lúc vung tay
    Đỏ nâu trắng xám rơi đầy đất
    Vạn thắng là đây, hớn hở này

    Rồi lại hôm nào chân trĩu nặng
    Buồn cho ế ẩm, nỗi băn khoăn
    Cơm tiền đâu để nuôi thân mạt
    Bó gối hiu buồn, lạnh trở trăn...

    Ông ở nơi nào, gần hoặc xa
    Vợ con ông có, có căn nhà
    Hay niềm cô độc ôm buồn tẻ
    Dưới dạ cầu cao cũng gọi là...

    Khúc ca bi thiết đời vô nghĩa
    Quạnh quẽ, đủi đen ghịt lối về
    Giá buốt canh thâu sầu bóng chiếc
    Trần ai khắc khổ kéo lê thê...


    Tháng 7/2016
    Nhất Lang
    (Nguyễn Thành Sáng)
     
  3. [​IMG]

    MỘT ĐỜI HỤT HẪNG

    Nắng đã nhạt tàn sao vẫn mãi
    Bóng hình cô gái của năm xưa
    Bờ môi, ánh mắt, lời thương nhớ
    Ẩn hiện đâu đây dưới ngọn lùa,

    Tơ tình vuột mối thành tan vỡ
    Để lại cho tim vạn khúc sầu
    Những tối đìu hiu, chiều lá đổ
    Từ trong sâu thẳm gợn luồng đau

    Ngắm trăng, trăng khuất sau hàng trúc
    Soi nước, nước trôi cuối nẻo trời
    Hóng gió, gió ngừng bên ngạch cửa
    Nhìn mây, mây giạt tận ngàn khơi…

    Vậy mà cứ mãi dài năm tháng
    Vương vấn từng cơn kéo trở về
    Để trái u hoài nơi tĩnh lặng
    Trở mình dào dạt đập lê thê...

    Có phải cung đàn đà lỗi nhịp
    Làm tan rã hết cả âm thanh
    Khiến cho bản nhạc thành vô nghĩa
    Nắn nót còn kia cũng phải đành…

    Nếu biết yêu là sẽ dở dang
    Thì thôi thuở ấy chẳng quen nàng
    Chẳng gom tất cả đưa vào mộng
    Cũng chẳng bao giờ ghé bển thăm

    Để một đời người hụt hẫng tim
    Dạ luôn thao thức nhớ thuyền quyên
    Mặc bao hương sắc vườn hoa nở
    Chỉ bóng hình thương hướng vọng tìm.


    10/10/2017
    Nhất Lang
    (Nguyễn Thành Sáng)
     
  4. [​IMG]

    BÓNG THỜI GIAN

    Ghế đá hãy còn đọng nước mưa
    Công viên du khách vẫn lưa thưa
    Lâm râm thỉnh thoảng dừng rơi hạt
    Trên mảng vòm đen bị gió lùa...

    Từ từ ưng ửng ánh hoàng hôn
    Loáng thoáng bên sông mấy đóm tròn
    Le lói, chập chờn như chẳng muốn
    Trải lòng trọn vẹn buổi đầu hôm

    Tôi lót đồ ngồi để nghỉ chân
    Mặc cho tâm trí thả xa xăm
    Nửa hồn sống lại và thêm nửa
    Khuây khoả nhìn xem cảnh chợ tàn

    Mới đó năm nào ở chỗ đây
    Rải dài xanh mướt mấy hàng cây
    Giờ không còn thấy, thay vào đó
    Khoảng cách mọc lên những cái quầy

    Bên kia tấp nập xuồng ghe đậu
    Lên xuống, bưng khiêng tới đỏ đèn
    Kẻ đếm, người trao kèm tiếng hẹn
    Chuyện trò vui vẻ tợ thân quen…

    Tất cả chiều nay mất hết rồi
    Chỉ còn ký ức ảnh xa xôi
    Nhộn nhàng buôn bán, tình trong mắt
    Một cõi không gian đượm tiếng cười…

    Đứng lên lần bước đến gần xe
    Nhìn lại xung quanh khắp mọi bề
    Chẳng biết vui mừng hay nuối tiếc
    Mà sao nằng nặng gót chân đi.


    11/10/2017
    Nhất Lang
    (Nguyễn Thành Sáng)
     
  5. [​IMG]

    CHỈ MỘT LẦN

    Da diết từng cơn trỗi điệp sầu
    Tím bầm gan ruột trộn ngàn đau
    Thênh thang bốn cõi trùng mây xám
    Đổ ập về đây ngập cả bầu,

    Phủ tối mịt mùng nẻo lối đi
    Ngỡ ngàng chới với lịm bờ mi
    Thuở nào rực rỡ hình trăng mộng
    Đối diện giờ đây nát ảnh thề

    Anh có vợ rồi sao giấu em
    Để dài canh cánh ở con tim
    Hương lòng ấp ủ nhiều mong đợi
    Bến nước nên thơ đậu chiếc thuyền

    Ước nguyện mai này đôi chúng ta
    Dựng căn lầu ái giữa vườn hoa
    Chẳng lo giá lạnh, không buồn tẻ
    Chỉ có yên vui với đậm đà

    Sớm được chào đời những bé xinh
    Gái thời giống mẹ mạnh niềm tin
    Trai như cha nó đầy nhân nghĩa
    Mái ấm yêu thương vẹn chữ tình...

    Vậy mà ôi hỡi! Bừng tia chớp
    Sửng sốt để rồi nghẹn đắng cay
    Khúc nhạc cung đàn, tranh nở đoá
    Chỉ là ảo ảnh giữa vầng mây

    Em sẽ âm thầm gửi lại anh
    Chuỗi ngày hướng vọng, nỗi bâng khuâng
    Bao nhiêu kỷ niệm, bao nhiêu mật
    Dưới bóng thời gian chỉ một lần.


    13/10/2017
    Nhất Lang
    (Nguyễn Thành Sáng)
     
  6. [​IMG]

    VẬT VỜ MỘT MẢNH TÌNH TRÔI

    Anh có tội, trăm lần mang tội
    Tội của anh lui tới cùng em
    Kéo dài hai chữ thân quen
    Vô tình vẽ ánh trăng lên đỉnh ngàn

    Anh có tội muôn vàn em ạ
    Bởi một thời làm gió đong đưa
    Dìu em vào giấc ngủ mơ
    Bước chân nhè nhẹ lên bờ cỏ hoa

    Anh có tội rời xa lặng lẽ
    Không một lời chia sẻ cùng Ai
    Để em khắc khoải chuỗi ngày
    Bóng chim tăm cá biết đây trở về?

    Anh có tội, lê thê tình cảm
    Trải khung trời bảng lảng gió sương
    Chập chờn ảo ảnh yêu đương
    Bất ngờ sáng sớm, vó cương lạnh lùng

    Anh có tội mịt mùng năm tháng
    Làm nhạt mờ ánh sáng đời em
    Khiến cho u ẩn con tim
    Níu ghì, buộc thắt, thuyền quyên lỡ làng…

    Chiều hôm nay lang thang nỗi nhớ
    Vương vấn lòng cái thuở mộng xanh
    Vì sao suốt mãi thời gian
    Cánh chim biền biệt, đoạn đành bỏ quên

    Để dang dở chưa tên còn đó
    Cả một đời trăn trở còn đây
    Làm cho vàng võ héo gầy
    Mảnh tình tha thiết trôi bay vật vờ.


    17/10/2017
    Nhất Lang
    (Nguyễn Thành Sáng)
     
  7. [​IMG]

    TRẢI XUỐNG THƠ

    Thơ vẫn là thơ, mãi vẫn thơ
    Cho người thi sĩ lắm niềm mơ
    Mơ trăng, mơ gió, mơ dòng chảy
    Mơ sóng trùng dương vỗ cạnh bờ…

    Cũng rồi để vọng, để tơ đan
    Để dưới hoàng hôn chạnh nỗi buồn
    Dĩ vãng trở mình nơi ký ức
    Từng hồi da diết hoá thành sương

    Này mắt, này môi, này nụ cười
    Này khe khẽ nói hỡi anh ơi
    Đừng xa nhau nhé, làm đau khổ...
    Giờ chỉ còn đây chuỗi ngậm ngùi

    Tóc đã muối dần theo nắng mưa
    Mà sao vẫn nhớ ảnh hình xưa
    Dấu yêu kỷ niệm êm đềm thuở
    Lởn vởn tâm tư mãi bốn mùa

    Phương trời chốn ấy bóng thời gian
    Giá lạnh cô đơn héo võ vàng
    Hay bánh xe đời đà chuyển bến
    Có tàn vụn vỡ một vầng trăng?

    Tôi chẳng trách người, chẳng trách ai
    Bởi duyên phận bạc hóa thành mây
    Lững lờ một sớm dần theo ngọn
    Chầm chậm mù khơi rã nát này

    Tất cả qua rồi tợ giấc mơ
    Trôi theo ngày tháng tận xa lơ
    Hồn tình dang dở niềm vương vấn
    Lặng lẽ gom tròn trải xuống thơ.


    18/10/2017
    Nhất Lang
    (Nguyễn Thành Sáng)
     
  8. chippiy

    chippiy Lớp 2

    Rất hay
    Xin thêm nữa
     
  9. [​IMG]

    HỠI CHÀNG THI SĨ ĐA BUỒN

    Hỡi chàng thi sĩ đa buồn
    Sao anh ngồi cạnh ven đường ngẩn ngơ
    Đâu rồi lai láng vần thơ
    Đâu rồi năm tháng vịn sờ gió trăng?

    Thì ra chiếc bóng của nàng
    Từ trong sâu thẳm mơ màng của ta
    Hôm nay thỏ thẻ ngân nga
    Những lời han hỏi đậm đà mến thương…

    Bởi em nào phải tuyết sương
    Cũng không phận cánh ngàn phương giữa trời
    Chỉ màn ảo ảnh mà thôi
    Biến tan, tan biến và rồi vẫn đây…

    Vậy thì nàng hãy xòe tay
    Để ta nhè nhẹ nắm ai một lần
    Cho niềm dào dạt lâng lâng
    Quên đi trĩu nặng gót chân hướng về…

    Chàng ơi! Cõi lộng trăng thề
    Nay tròn, mai khuyết, chẳng hề y nguyên
    Biển cuộc đời lúc lặng yên
    Cũng khi giông gió, ngả nghiêng sóng cồn…

    Ta nàng hai mảnh linh hồn
    Gặp nhau dưới ánh hoàng hôn tím sầu
    Sẻ chia tâm sự đôi câu
    Rồi giây phút nữa nàng vào, riêng ta

    Cô đơn dõi mắt chiều tà
    Nhớ thương, thương nhớ xót xa não nề
    Âm thầm lặng lẽ bước đi
    Tìm trong diệu vợi chút gì ngày xưa.


    30/10/2017
    Nhất Lang
    (Nguyễn Thành Sáng)
     
  10. [​IMG]

    DAY DỨT (2)

    Lặng lẽ thời gian thấm thoắt nhanh
    Vầng trăng nửa khuyết tự bao lần
    Đêm đêm gió rít như than thở
    Kẻ ở người đi, cảnh dở dang...

    Anh đến làm chi để nhớ thương
    Nụ hôn trao tặng giữa đêm trường
    Khiến em nhớ mãi, hồn đau đáu
    Xa vắng anh rồi, lệ với sương

    Tháng năm vời vợi dõi trông hoài
    Thăm thẳm mịt mờ cuối nẻo mây
    Trên má dấu yêu còn đọng mãi
    Để lòng lưu luyến bóng hình ai

    Sao chẳng tìm em vậy hỡi anh
    Một lần rồi lẩn khuất vầng xanh
    Cho tim buồn bã, mang vương vấn
    Khắc khoải, âu sầu, giọt nhỏ canh?...

    Thuở ấy em ơi! Nghịch cảnh đời
    Khiến tình hé nhụy chợt chơi vơi
    Niềm thương, nỗi nhớ em ôm ấp
    Lặn lội tìm anh để tỏ lời…

    Đôi mình héo hắt, nén hờn đau
    Anh trở về quê, để lại sầu
    Lận đận, thăng trầm trên biển sóng
    Tan dần, phai nhạt, mất tình sâu

    Hà ơi! Năm tháng dưới hoàng hôn
    Day dứt lòng anh ghịt níu hồn
    Sao nỡ đoạn đành không trở lại
    Trọn đời vĩnh biệt cánh hoa thơm.


    01/11/2017
    Nhất Lang
    (Nguyễn Thành Sáng)
     
    m0n0kun thích bài này.
  11. [​IMG]

    ĐÔI MẮT VÀ NIỀM RAY RỨT

    Đôi mắt ửng sầu thả giọt rơi
    Đăm đăm nhìn thẳng hướng vào tôi
    Giống như căm hận hay hờn trách
    Kẻ khảy đàn ngân một sớm…rồi...

    Ngoảnh mặt âm thầm thẳng bước chân
    Trọn đời khuất bóng tận xa xăm
    Để hoài lặng lẽ theo ngày tháng
    Thương nhớ bầm gan, tím ruột nàng

    Này dáng oai hùng dong dỏng cao
    Kia đôi lóng lánh tợ vì sao
    Nọ cười thân thiện gieo ngàn cảm
    Đó nhẹ từng câu mật ngọt ngào…

    Đã khiến lòng ai nỗi vấn vương
    Đến khi người ấy vó buông cương
    Chân trời mờ mịt nào quay gót
    Bỏ lại thời gian khúc nhạc buồn!

    Phải vậy không em, phải vậy không
    Mà như tiềm ẩn giữa bên trong
    Sắc thu sậm tím màu nhân ảnh
    Giây phút tìm quên rải xuống dòng?

    Em ơi! Kẻ ấy chính là tôi
    Một thuở năm xưa dưới ánh trời
    Nửa bướm, nửa người bay lởn vởn
    Vườn xanh, suối biếc…để phai phôi

    Cảnh đời cát bụi với phong ba
    Canh cánh niềm đau bởi nguyệt tà
    Khắc khoải, võ vàng không thể chịu
    Vô tình ghé bến đậu rồi xa.


    1/11/2017
    Nhất Lang
    (Nguyễn Thành Sáng)
     
  12. [​IMG]

    ĐIỆP KHÚC HOÀNG HÔN

    Thơ màu tim tím tợ hoàng hôn
    Bút mực pha sương viết chữ hồn
    Như khói lam chiều trôi lãng đãng
    Gợi lòng lữ khách muốn dừng chân,

    Để ngắm hoàng hôn buổi xế này
    Nhìn kia kết tụ phiến cành cây
    Long lanh nhấp nháy theo làn gió
    Giữa cõi lặng tờ chẳng thấy ai

    Hoàng hôn! Rất thật sắc hoàng hôn
    Chỉ có chân mây ngọn thổi vờn
    Thoang thoảng từ xa đưa vọng lại
    Êm đềm, dìu dặt trỗi từng cơn

    Dưới nắng hoàng hôn chạnh cõi lòng
    Ngậm ngùi nhung nhớ dáng hừng đông
    Vầng dương ló dạng muôn hoa nở
    Một góc không gian ửng ánh hồng

    Bao hè toả rực lửa tin yêu
    Vạt nắng dần tan sụp tối chiều
    Thao thức hoàng hôn, niềm vọng tưởng
    Hòa theo điệp khúc nỉ non kêu

    Những lúc hoàng hôn ôm tủi nghẹn
    Thương đành xa cách biết làm sao
    Vấn vương, lưu luyến đầy tâm khảm
    Lặng lẽ đìu hiu ánh lệ trào

    Tất cả! Thời gian đã xoá mờ
    Hoa vàng trước ngõ trải dây tơ
    Hay vòng ngang trái đau tình mộng
    Dưới bóng hoàng hôn nỗi thẫn thờ...

    Lữ khách ngậm ngùi tiếp bước chân
    Ngẩng đầu nhìn lại cánh phù vân
    Bâng khuâng da diết bầu tâm sự
    Tuổi mộng! Hoàng hôn! Chỉ một lần.


    19/11/2017
    Nhất Lang
    (Nguyễn Thành Sáng)
     
    Chỉnh sửa cuối: 26/1/23
  13. [​IMG]

    NGHE LÒNG BUỒN TÊNH

    Nàng trải bút ngậm ngùi nức nở
    Da diết buồn trăn trở sầu ai
    Tợ như ngọn gió heo may
    Dưới trời ảm đạm lắt lay lá vàng…

    Ta nhấm nháp lâng lâng xúc cảm
    Từng phút giây lởn vởn niềm thương
    Và rồi cảm thấy vấn vương
    Cầu tre, khóm trúc, con đường thân quen

    Muốn với lấy quả tim năm cũ
    Thuở ngày xanh ấp ủ ngàn mơ
    Đặt vào cái túi hồn thơ
    Ngân nga dào dạt, lững lờ gió trăng

    Cho quạnh quẽ khung tàn bóng xế
    Thôi đợi chờ tiếng dế nỉ non
    Chỉ còn trước cổng đầu thôn
    Từ từ ló dạng ánh tròn sáng soi

    Nàng thỏ thẻ người ơi người hỡi
    Còn ở đây ta hỏi lại nàng
    Có thu quét lá rụng vàng
    Có bầu trống vắng, có đàn đứt dây?

    Hay mượn gió lùa mây chốn lộng
    Khiến vô tình khuấy động dòng sông
    Thuyền ta lướt giữa mênh mông
    Bất ngờ phải chịu bập bồng lắc lư

    Để chiều nay thẫn thờ nẻo vắng
    Một cái gì nằng nặng nhớ nhung
    Kéo hồn lên cõi không trung
    Nhìn về phương ấy nghe lòng buồn tênh.


    19/11/2017
    Nhất Lang
    (Nguyễn Thành Sáng)
     
    Chỉnh sửa cuối: 26/1/23
  14. [​IMG]

    ĐỂ LẶNG LẼ TỪ TỪ TRẢ LẠI EM

    Đã mất nhau rồi, mất thật rồi
    Dòng sông hai ngả rẽ chia đôi
    Bao nhiêu yêu dấu, bao nhiêu mộng
    Chỉ một mà thôi, đốt hoặc vùi...

    Chớ giữ làm gì để vấn vương
    Cho khuya canh cánh ngắm hàn sương
    Nhìn xem kết tụ dần rơi rụng
    Gợi giống tình tan khiến mãi buồn

    Em về bên ấy cứ vui đi
    Vì có hoài đâu sắc ảnh thề
    Tạo hóa an bày luân chuyển mãi
    Bèo mây tan hợp lẽ phân ly

    Rồi đây ngày tháng em làm vợ
    Sớm tối xoay tròn nghĩa sống chung
    Ấm lạnh vui buồn hay sướng khổ
    Còn đâu khoảng trống chạnh mông lung

    Lối cũ đường xưa thời dĩ vãng
    Rong rêu, cát bụi phủ lên dần
    Bước chân điểm dấu phần duyên bạc
    Sẽ tự âm thầm khoả lấp tan…

    Tôi muốn kêu trời! Một tiếng thôi
    Sao cho mật ngọt đọng bờ môi
    Thoát bay thoát sạch không còn nữa
    Để khỏi dư hương quyện bóng người

    Cho kể từ nay giữa trái tim
    Cô đơn héo hắt được im lìm
    Ấp ôm phủ kín cung đàn cũ
    Lặng lẽ từ từ trả lại em.


    27/11/2017
    Nhất Lang
    (Nguyễn Thành Sáng)
     
    Chỉnh sửa cuối: 26/1/23
    nhanjkl thích bài này.
  15. Nguyen hung 123

    Nguyen hung 123 Mầm non

    Quá nhiều ưu tư
     
Moderators: nhanjkl

Chia sẻ trang này